Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi
Chương 107: Tiểu nhu nói thật lòng
“Em đã nói là em không muốn ở đây nữa, anh không nghe thấy à?”
Hàm Hinh cầm đồ quan trọng của mình đi, mấy thứ khác cô đều không cần, va li trống rỗng, không có thứ gì nặng cả.
“Đưa cho em!”
Đó là quần áo vừa mới mua cho con.
Mộ Dịch Kỳ nhíu mày, bàn tay anh đang cầm bộ đồ đó, anh thật sự cạn lời, nhìn cô với vẻ ngạc nhiên: “Bởi vì Khổng Ý Yên ngồi ở ghế phó lái? Hôm ấy anh bỏ em đi, nên em tức giận với anh đúng không?”
“Đưa cho em!”
Hàm Hinh không muốn ở đây thêm một phút giây nào nữa.
Đương nhiên Mộ Dịch Kỳ sẽ không đưa cho cô, anh ôm lấy rồi ném vali đi, cái hộp rỗng nhẹ đến mức đập xuống đất còn nảy lên.
“Ư...ưm...”
Một nụ hôn ngang ngược đột nhiên chặn những lời nói trong miệng cô lai, sự phẫn nộ giấu trong những kẽ răng, mãnh liệt vô cùng.