Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi
Chương 99: Tổ tông nhỏ em nói sau mấy ngày nữa
Lộ Thần Tường lập tức ngây người, lại hốt hoảng ôm lấy cô, miễn đi cái cúi đầu này. Khoảnh khắc đó, như có mũi tên xuyên qua trái tim, trong nước sôi nóng bỏng sinh ra hơi nóng hừng hực.
Có lúc, anh tưởng cô đã quên cô đã từng gọi tên anh như thế này, mà không phải lạnh lùng gọi hết cả tên họ.
"Em có thể nói lại lần nữa không?" Ngay cả kẻ máu lạnh lạnh lùng đến mức có thể tàn nhẫn chặt chân người ta xuống, giờ đây cũng cảm thấy rung động.
Hàm Hinh nhìn sắc mặt hơi tái nhợt của anh, khóe miệng co giật như người bệnh, lo lắng sờ lên trán anh: "Anh làm sao thế? Anh không sao chứ?"
"Em hãy lặp lại lần nữa." Lộ Thần Tường nắm chặt vai cô, gục đầu xuống, khẩn cầu. Anh vẫn muốn nghe nữa.
"Nói cái gì?" Hàm Hinh không hiểu sao bỗng dưng anh lại kích động như vậy.
"... Tên của anh." Có chút cấp bách đè nén, đây đại khái là kinh hỉ mà nội tâm không thể nào diễn đạt được.
Lông mày Hàm Hinh chợt nhếch lên, mơ hồ hiểu ra: "Thần... Tường?"