Mê Đắm

Chương 78

Thời tiết càng ngày càng lạnh, Cố Thanh Sương dậy sớm vệ sinh cá nhân xong, mặc một chiếc áo len dày dặn, đúng lúc Hạ Tuy Trầm lười biếng dựa vào đầu giường nghe điện thoại, áo lụa màu đen làm cho nước da trên ngực anh trở nên trắng hơn.        

Cố Thanh Sương không quấy rầy anh, nghe lén thấy giọng nói của Hạ Vân Tiệm trong điện thoại, dường như anh ấy đang nói Hạ Tuy Trầm không biết lớn nhỏ, tùy ý để Dụ Tư Tình giống như một bảo mẫu chăm sóc cho việc dưỡng thai của Cố Thanh Sương.

Sau khi cúp máy, Hạ Tuy Trầm với bộ dạng chưa tỉnh ngủ như cũ, khuôn mặt lộ vẻ ủ rũ, lời nói rất là nhỏ: “Nằm xuống đi?”

Cố Thanh Sương đi đến mép giường ngồi xuống, vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn huyệt thái dương của anh, khẽ mở đôi môi đỏ mọng nói: “Tâm tư của anh cả thật khó đoán, để cho Dụ Tư Tình không danh không phận sống ở Hạ gia, bình thường cũng không tôn trọng cô ấy. Kết quả Dụ Tư Tình mới qua bên nhà cũ mấy chuyến, mới 5 giờ sáng, sớm tinh mơ đã không kiềm chế được gọi điện nói anh rồi.” 

Nghe cô thì thầm oán trách, đáy mắt Hạ Tuy Trầm tràn đầy ý cười, đổi tư thế khác gối đầu lên chân cô, khuôn mặt tuấn tú của anh rất gần với cái bụng hơi nhô ra của cô, cách một lớp áo len hôn lên, không biết cùng bé con nói nhỏ cái gì.

Cố Thanh Sương không cẩn thận lắng nghe lắm, ngón tay lướt qua mái tóc đen ngắn của người đàn ông, cảm giác không tồi, tâm tình tốt hơn: “Anh, ngày hôm qua bác sĩ nói thai này của em rất ổn định… Ở nhà rất nhàm chán, em có thể ra ngoài hoạt động một chút không?”

Hạ Tuy Trầm nghe được giọng điệu thương lượng này, nhưng mí mắt không nhúc nhích: “Không phải em nói mỗi ngày ở bên anh cũng sẽ không chán sao, lúc này mới qua bao lâu, em đã không giữ được nội tâm tinh quái rồi?”

Cố Thanh Sương thấy anh cố ý cười nhạo mình, đôi mắt đen đẹp đẽ trừng lớn nói: “Bộ phim ‘Trang phục lộng lẫy’ chuẩn bị công chiếu, nếu với tư cách là nữ chính mà em không lộ diện, cũng không cho bên đạo diễn một câu trả lời rồi, sau này mọi người không hợp tác cùng em nữa thì phải làm sao?”

“Anh sẽ đầu tư cho em đến khi có người hợp tác với em thì thôi.”

“…”
.”

Kể từ lần tái hợp đến giờ, Hạ Tuy Trầm đã mong chờ rất lâu, cuối cùng cũng có danh phận.

Tiếp theo trên mạng nháo đến dạng gì Cố Thanh Sương không có cơ hội chứng kiến ​​toàn bộ quá trình, lý do rất đơn giản, là một phụ nữ mang thai, thời gian chơi với điện thoại di động của cô tối nay đã hết.

Sau khi tắm rửa xong, cô đã quen nằm trên giường như con cá muối rồi, ngay cả động tay động chân cũng lười.

Hạ Tuy Trầm đặt tách trà nóng sang một bên và ngồi xuống mép giường, việc chính thức công bố mối quan hệ này, cả hai chưa từng thương lượng, nhưng vợ chồng họ lại rất ăn ý.

Tối nay anh không nói nhiều, trước tiên anh lấy kem dưỡng ẩm cẩn thận bôi lên xung quanh vòng eo của cô hai lần để chống rạn da.

Cố Thanh Sương được ngón tay thon dài của người đàn ông xoa bóp rất thoải mái, nhíu đôi mi xinh đẹp, vô thức dụi trán vào tay anh, khi cô mơ màng chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, đột nhiên nghe thấy Hạ Tuy Trầm nói: “Đi gặp mẹ em một lần đi.”        

Lông mi Cố Thanh Sương giật giật, một lúc sau, cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh nói: “Em và Phó Uyển Uyển … tình cảm hai mẹ con em không thân lắm, không có liên hệ nhiều.”    

Ngón tay của Hạ Tuy Trầm vén sợi tóc trên má cô, còn có mùi thơm của kem dưỡng ẩm, nhẹ giọng nói: “Bà ấy sinh ra em, đối với anh là một đại ân, đi gặp bà ấy, cũng coi như là tôn trọng trưởng bối.”

Bây giờ Cố Thanh Sương đang mang thai, dù là ngủ không ngon hay bị ốm nghén, bản thân cô cũng đã trải qua tất cả những khó khăn, cảm nhận được cảm giác khi Phó Uyển Uyển mang thai cô.

Suy nghĩ hồi lâu, Cố Thanh Sương tiến đến nắm lấy lòng bàn tay ấm áp của Hạ Tuy Trầm, nhỏ giọng nói: “Vậy được … Đã chính thức thông báo kết hôn rồi, người con rể này lại không chủ động đi gặp mẹ vợ nói ra có chút kỳ cục”.

Hạ Tuy Trầm hôn lên má cô như một phần khen thưởng, cảm giác rất mịn, khiến người ta yêu thích không buông: “Anh đã liên lạc với mẹ em rồi, anh muốn đợi thai nhi ổn định rồi mới đi Lệ Thành một chuyến.”

“…”

Cố Thanh Sương nghẹn lại trong ba giây: “Anh, anh nói thật đi, anh còn làm những gì sau lưng em nữa?”

Một người đàn ông như Hạ Tuy Trầm, đi một bước tính ba bước, từ lâu đã âm thầm an bài thỏa đáng, cho nên cô không cần lo lắng nhọc lòng điều gì, nhưng thỉnh thoảng cái dáng vẻ dò hỏi ý cô nhưng thật ra tất cả đã được sắp xếp xong xuôi, thật sự là đáng ghét mà.

Thấy anh cười, Cố Thanh Sương duỗi ra tay ra nhéo cánh tay anh, không dám dùng sức: “Anh lấy vợ thật sự là chuyện dễ dàng nhất mà.”

“Là em đau lòng vì anh, nên anh mới dễ dàng đắc thủ như vậy.” Hạ Tuy Trầm nâng cánh tay cứng cáp lên để cô có thể tận sức trút giận, sau đó cúi đầu cười nhẹ bên tai cô, như đang dỗ dành một đứa trẻ: “Thanh Sương của anh, đau lòng vì anh nhất, phải không?”

Vành tai của Cố Thanh Sương bị hơi thở ấm áp thổi qua có chút đỏ ửng, cơn tức giận của cô biến mất trong tích tắc, sau khi véo xong lại đi sờ sờ tay anh, trong lòng có chút khẩn trương, cũng không rõ vì cái gì…

Có lẽ là, cô không biết phải dùng thái độ gì khi gặp mặt Phó Uyển Uyển.