Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 487: Có thể bại, không thể bại!
Trong cảnh giới của Đường Môn, đạt tới Đan kình thì ngưng luyện khí huyết. Sau khi Đan kình thì lập tức có công phu tiên thiên cương khí lăng không nhất thốn đả. Từ đầu đến cuối đều là miêu tả, nhưng lại xem nhẹ trăm ngày ngưng tụ huyết dịch bồi dưỡng Đan kình. Tại sao phải bỏ công sức bão thủ anh nhi? Ngươi nói xem, nữ nhân hoài thai mười tháng, thì phải cẩn thận như thế nào? Mà giữ gìn Kim Đan trong một trăm ngày, sự chú ý, kiêng ky, phương pháp so với nữ nhân hoài thai, nuôi thai còn phiền toái gấp trăm lần. Từ xưa tới này các bậc thầy võ học hiểu rõ về Đan kình không ít, nhưng có tám mươi phần trăm chết trong một trăm ngày ngưng luyện huyết dịch. Bất kỳ việc gì trong quá trình đều phải cực kỳ chú ý. Người trẻ tuổi yêu mến những tiểu thuyết huyền ảo võ hiệp, ta cũng dành qua thời gian xem qua một ít. Bên trong đó viết rằng chỉ cần có một chút lĩnh ngộ thì lực lượng sẽ tăng lên rất nhiều, cho dù bỗng chốc bị đánh ngã cũng có thể đứng lên một lần nữa để tiếp tục chiến đấu. Làm sao có thể như vậy chứ? Chúng ta lúc động thủ đánh nhau, cho dù trong phút chốc Minh kình đột phá đến đả phá hư không, gặp phải tình trạng tồi tệ thì bị người đánh ngã, thì hẳn là sẽ gục xuống, không có bất kỳ điều gì có thể thay đổi, tư tưởng phóng thích, thì thể năng cũng cần có một thời gian mới có thể bắt kịp".
"Lão thúc công, ta chịu phục rồi. Những đạo lý này, cực kỳ dễ hiểu, tại sao thường ngày người không giảng giải cho người trong gia tộc hiểu rõ? Còn có điều này nữa, ngài thu liễm khí tức khiến cho trông rất là già yếu, làn da lỏng lẻo, ngay cả ta cũng cảm thấy ngài là một cao thủ nhưng thể lực đã suy yếu, núi không hiện thì nước không lộ". Người tuổi trẻ thể hiện ra thần sắc sùng bái đối với lão thúc công của hắn, sự sùng bái phát ra từ tận đáy lòng."Đạo lý vốn là rất dễ hiểu, nhưng mà lĩnh ngộ được thì phải dựa vào chính bản thân mình. Giống như việc mọi người đều hiểu rõ quyền pháp thì phải trải qua thực chiến. Rất nhiều người hiểu rõ đạo lý này nhưng lại không đi làm, hoặc là sợ tử thương mà không dám hành động. Hiểu đạo lý là một chuyện, nhưng chính thức hiểu rõ lại là một chuyện khác. Cho nên nói bằng miệng không dùng được, ngược lại sẽ trở thành chướng ngại cho những người còn trẻ tuổi, đạo lý mà mình rút ra trong khi hành động mới là đạo lý có thu hoạch cao, mới là đạo lý của chính mình. Hôm nay nói với ngươi, ngươi là một thanh niên thông minh, cũng là một thanh niên có tiềm lực. Giờ đây trong đám thanh niên, thực sự suất sắc thì Hồng môn có một người là Thu Thiền, trong Đông Bắc bang thì có một người là Phạm Khải Tề. Một người nữa là Hoắc Linh Nhi đồ đệ của Vương Siêu. Còn có Ngô Cơ của Nhật Bản; trước kia có Diệp Huyền, Đoạn Quốc Siêu; Vĩnh Tiểu Long, Vĩnh Sắc của Thiếu Lâm. Trong đó xuất sắc nhất chính là Vĩnh Sắc, hắn đã chính thức bước chân vào cảnh giới Đan đạo, đáng tiếc là Vĩnh Sắc bị Vương Siêu đánh cho tê liệt, hai mắt Vĩnh Tiểu Long bị Vương Siêu hủy. Diệp Huyền, Đoạn Quốc Siêu chết ở trong tay Vương Siêu, Ngô Cơ bị Vương Siêu dùng Xúc Địa Ấn đánh hư đôi mắt, võ công cũng bị phế đi. Trừ nhường ấy ra, Trần Gia Câu, Thái Cực tại Úc cũng có một hai người trẻ tuổi; môn chúng ta ngoài ngươi thì còn có nha đầu Tiểu Lan Đình. Đương nhiên, trừ những người này thì Thanh bang, Hoa Thanh bang cũng có một số người trẻ tuổi rất xuất sắc. Thu Thiền, Phàm Khải Tề đều đã từng giao thủ cùng Vương Siêu, bọn họ bế quan rất có thể sẽ trước khi tới đại trước đại hội võ đạo sẽ bước vào Đan đạo. Cùng tiến vào hàng ngũ tuyệt đỉnh cao thủ, đỉnh cao của quyền pháp. Hôm nay ta mang ngươi tới đây, một phần là do nhận được lời mời của Phong Thái cho nên không thể không đến. Thứ hai là do để cho ngươi có thêm kiến thức về cao thủ chân chính, để cho ngươi thử động thủ cùng Vương Siêu. Hắn hôm nay phát ra lời mời, sẽ không chính thức gây tổn thương đối với ngươi, cơ hội như vậy trăm năm, ngàn năm mới gặp được một lần, ngàn vàng cũng khó mua!""Vương Siêu có tính là người trẻ tuổi không? Lão thúc công? Nếu người thật sự đem tất cả bản lĩnh của mình ra thì có thể giao thủ cùng Vương Siêu hay không? Còn có điều này, cảnh giới của Tiểu Lan Đình so với ta còn cao hơn, công phu luyện lâu hơn so với ta, tại sao người không mang theo nàng ta đến đây?"Vương Siêu không tính là người trẻ tuổi". Khi lão nhân nói đến đây, khuôn mặt lắc qua lắc lại, ánh mắt bỗng nhiên lóe lên! Vô cùng sắc bénTừ trước đến nay chưa từng sắc bén như vậy, giống như một thanh thần kiếm bắn vào không trung.Chỉ có điều, lão lập tức quay mặt đi, ánh mắt đang bộc phát bỗng yên tĩnh lại. Trong lòng lão hiểu rằng, nếu không làm như vậy thì nếu như Vương Siêu cảm ứng được, chỉ sợ hôm nay khó có thể có kết quả tốt."Hắn là kẻ ngồi trên ngai vàng đệ nhất cao thủ. Ngươi có trông thấy bức họa sau lưng hắn hay không, đó là Nguyên Thủy thiên tôn, ngươi nhìn xem bức họa Nguyên Thủy thiên tôn, cùng người của hắn có gì khác nhau hay không? Nếu như ta là đối thủ của hắn thì cũng sẽ không thu liễm khí tức, làm da sệ xuống, ra vẻ một cao thủ đã tuổi già sức yếu. Tính khí của Tiểu Lan Đình quá cố chấp, nếu như để nàng đi, rất có thể sẽ bị áp chế mất hết nhuệ khí". Lão nhân quay sang, ánh mắt lại mang dang vẻ già yếu."Nhưng, đây là ngài luyện công phu Khô Thiền, làm cho huyết quy về nội khiếu, bề ngoài như cây đại thụ cành lá khô héo trong mùa đông, nhưng thật ra tinh hoa đã được cất giấu sâu bên trong, cái này cũng không phải là ngụy trang. Bí pháp Khô Thiền này của ngài như là thực vật mùa đông, đem hết sức sống vào trong nội thể. Cảnh giới của ngài đạt tới như vậy có thể che giấu rất nhiều người. Người ta vẫn cho rằng ngài chỉ là một cao thủ bình thường, giờ đây bắt đầu già yếu, hôm nay không phải là ngay cả Vương Siêu cũng bị che mắt đó sao? Hơn nữa, hôm nay Vương Siêu động thủ cùng kẻ khác cũng sẽ không đả thương người, chẳng lẽ ngàu không muốn cùng thiên hạ đệ nhất cao thủ so chiêu ư?" Người trẻ tuổi ngẩn ngơ, càng ngày càng cảm thấy khó hiểu." Ngươi có thể bại, ta không thể thất bại. Tiểu Lan Đình cũng không thể bại, tính cách của nàng cùng bất đồng, nếu nàng thất bại thì sẽ không còn hi vọng bước vào Đan đạo. Ta già rồi, cũng không thể thất bại. Trên cái thế giới này, có người có thể bại, có người không thể bại". Ánh mắt già yếu của lão nhân, nhìn về phía bầu trời, màn dêm đang từ từ buông xuống.(1)Phá tứ cựu: Chính là ám chỉ loại bỏ tư tưởng cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ, thói quen cũ.