Long Vương Ẩn Mình
Chương 7: C7
Trần Xuân Độ sửng sốt, lập tức ngượng ngùng cười, nói: “Tống giám đốc Lê, em yên tâm, anh không thấy gì hết á.” Lê Kim Huyên cúi đầu xuống, nhìn vòng một đang phập phồng, không gì che chắn của mình, lửa giận trong lòng càng thêm mãnh liệt. Tên khốn kiếp này, tất cả đều bị anh lột s.ạch chỉ còn cái quầ.n lót màu hồng, mà không biết xấu hố nói rằng mình chưa thấy gì!
Lê Kim Huyên ngấng đầu, lửa giận trong lòng vô cớ bốc lên, cô nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng trừng Trần Xuân Độ.
Tên này không chỉ bế cô mà còn cởi hết quần áo của cô nữa, quan trọng nhất là đêm qua cô đã ngủ thiếp đi vì quá mệt nên không biết đã xảy ra chuyện gì, cô hoàn toàn không nhớ tên này thực ra đã làm gì.
“Tống giám đốc Lê, bữa sáng của em đã làm xong rồi.” Trần Xuân Độ thấy mặt Lê Kim Huyên sa sầm, vội vàng nói.
“Cút, tôi muốn thay quần áo.” Lê Kim Huyên lạnh lùng quát.