Lập Quốc Ký III

Chương 41: Đầu tiên phải quà cáp, thứ hai nhận họ hàng



Chương 41: Đầu tiên phải quà cáp, thứ hai nhận họ hàng


Đúng với thời gian đã hẹn, buổi sáng hôm sau Kinh Trần đã đến tận cửa, cùng Lạc Thiên đi gặp Lao Thiết Tâm. Tên tửu quỷ này, hôm nay lại biến đổi đến người ta không nhận ra nổi. Đó là một hán tử có hơi mập một chút, gương mặt phương phi hồng nhuận, hàm râu quai nón cắt gọn sạch sẽ, tóc tai gọn gàng bới cao. Khinh Trần vận một bộ y phục chỉnh tề, sau lưng có dắt cây thiết côn đã được gấp thành nhiều đoạn. Nhìn kiểu gì cũng không ra dáng của tên ăn mày mấy ngày trước. Lạc Thiên suýt chút nữa đã không nhận ra người.

-Kinh Trần huynh, bộ dáng hôm nay của huynh ... – Lạc Thiên thật là đại khai nhãn giới.
-Ai nha, Kim huynh đệ. Thật không ngờ ngươi liền có thể nhận ra. Ta đi từ đầu phố đến cuối phố, bạn bè thân hữu mấy năm trời cũng không thể nhận ra được! – Khinh Trần há miệng cười sảng khoái.
-Hôm nay sao huynh lại thay đổi ... hình tượng, khác biệt vậy?
-Là do người chúng ta sắp sửa gặp! – Khinh Trần chợt thay đổi thái độ nghiêm túc, nói ra một câu bí hiểm.

Lạc Thiên tuy có tò mò nhưng hắn lại quyết định im lặng. Xem ra Lao Thiết Tâm phải là một bất ngờ không nhỏ. Người khiến cho lão đại của Bàn Tơ phố thay đổi đột ngột như vậy, không biết là cao nhân phương nào.

^_^


Bàn Tơ phố ngõ nhiều, quanh co, chật hẹp. Khinh Trần dẫn Lạc Thiên đi quanh quanh quẩn quẩn suốt cả mấy canh giờ, rõ ràng đối phương có ý đánh lạc hướng hắn. Tuy nhiên canh theo phương vị mặt trời và sự quan sát của Lạc Thiên, cõ lẽ bọn họ đang tiến dần về phía nam, đi về phía cao hơn của Bàn Tơ phố.

Khu vực này thật sự nhếch nhách và hỗn tạp hơn nơi Lạc Thiên ở nhiều. Nhà cửa có vẻ nghèo hơn, đường sình lầy lội, người dân cũng ăn mặc rách rưới hơn. Bọn trẻ con nheo nhóc đùa giỡn trên đường không có lấy đứa nào quần áo nguyên vẹn. Đứa lớn, đứa nhỏ đều ôm nhách, đen thui, đầu tóc rối bù, toàn bộ đi chân đất. Quả là một khu vực bần cùng trong xã hội.

Bọn họ đi qua một khu vực chợ búa đông nghịt người mua kẻ bán. Có mấy chủ sạp hàng nhận ra Khinh Trần, liền vẫy tay chào y. Khinh Trần mỉm cười đáp trả, thỉnh thoảng dừng lại trò chuyện với mấy người quen. Con người này hào sảng thoải mái, bằng hữu minh kết trải dài khắp nơi. Nhìn thấy thái độ mọi người chào đón y, Lạc Thiên chắc rằng bình thường y đối với bạn bè phải rất tốt.