Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma
Chương 107: Điện Hạ Thật Yêu Nghiệt 45
Diệp Phi nhìn thấy dáng vẻ như không liên quan đến mình của Nhiễm Bạch, trong lòng càng đố kỵ muốn chết, vô cùng ác độc nói:
"Nhìn dáng vẻ của ngươi chính là một bộ quyến rũ dâm đãng, sự trong sạch chắc đã không còn từ lâu rồi, người đây, cởi sạch y phục của người này ra cho ta, để người nhìn xem, nàng là cái dạng gì."
Bên dưới một trận thổn thức, thời đại này, trong trắng còn quan trọng hơn cả mạng sống, có người bị làm bẩn sẽ trực tiếp thắt cổ tự sát.
Bây giờ, lại để Nhiễm Bạch cởi sạch y phục trước mặt mọi người, đây không phải là muốn bức Nhiễm Bạch đến tử lộ sao?
Nếu có chứng minh được Nhiễm Bạch còn trong trắng, thì thanh danh nhất định cũng sẽ bị truyền ra, đến lúc đó cũng coi như bị hủy.
Quá ác!
Trong lòng mọi người đồng thời xuất hiện ý nghĩ này.
Nhiễm Bạch khẽ cười một tiếng, ánh mắt nhìn thẳng Diệp Phi,
"Ngươi, xứng sao?"
Xứng sao?
Chỉ là hai chữ vô cùng đơn giản, liền hỏi ngươi xứng sao.
Có tư cách gì!
Diệp Phi nhìn thấy ánh mắt của Nhiễm Bạch, phảng phất là nhìn vào tử thần, hai chân xụi lơ bất lực, ngã ngồi ở trên ghế, trong lòng có dự cảm không tốt.
Nhưng nhìn thấy Cố Vận Dịch luôn nhìn về phía Nhiễm Bạch, ánh mắt cảm mến không thể nói thành lời, tim Diệp Phi như bị xé rách, ác độc nói:
"Thế nào, ngươi sợ sao, ngươi căn bản chính là cái tiện nhân bị vạn người cưỡi!"
Thanh âm càng gần cuối càng lớn, phảng phất là đang tăng thêm dũng cảm cho mình.
Lộ ra phá lệ cay nghiệt chanh chua.
Đôi mắt đen nhánh như mực mang theo ánh sáng lạnh nhạt lãnh khốc.