Kinh Thành Về Đêm (Dạ Lan Kinh Hoa)
Chương 59: Vượt Vạn Trùng Khơi Nhạn Bay Về 4
Tối đó, người của lãnh sự quán Pháp kịp thời tìm đến, là nhờ bút tích của Tạ Vụ Thanh.
Chuyện này làm cô liên tưởng đến chuyện mình 17 tuổi ở tô giới Pháp Thiên Tân, khi ấy cô gọi điện thoại nhờ Tạ Vụ Thanh giúp đỡ, Tạ Vụ Thanh bất chấp nguy hiểm xuất hiện.
Hai người bọn họ bén duyên trong tô giới Pháp.
Từ lúc đó, cô cố tình truyền tin ra ngoài, danh thiếp bái phỏng không dứt.
Cô viện cớ tâm trạng không tốt để khéo léo từ chối, toàn tâm toàn ý đặt lên người Kế Thanh, qua 10 ngày, Khấu Thanh dè dặt nhắc nhở cô đã quen biết Tư Niên nhiều năm, con gái tuổi nhỏ tâm tư nhạy cảm, nếu để con bé phát hiện vì sự xuất hiện của em trai khiến mẹ lạnh nhạt mình, e rằng sẽ đau lòng lắm.
Hà Vị không trả lời, chỉ bảo Khấu Thanh chuẩn bị bàn cơm phong phú, tối nay Triệu Ứng Khác đến nhà.
“Triệu công tử lại tới ạ?” Khấu Thanh kinh ngạc.
“Là ta mời hắn đến”.
Trong lòng Khấu Thanh nghi ngờ, cảm thấy có ẩn khúc gì đó.
Triệu Ứng Khác mang theo quả hải đường yên đài.
Hắn quan sát dáng vẻ mừng rỡ của Hà Vị khi trông thấy quả hải đường yên đài, giống như quay về thời thơ ấu, cô đọc cổ văn trong thư phòng, vừa cắn quả vừa hỏi hắn, từng đến Yên Đài chưa.
Bản thân hắn sinh ra thuộc dòng dõi thư hương, mà môn quốc văn của cô lại rất tệ, lần đầu tiên gặp gỡ, bạn thân Hà Nhữ Tiên bảo cô đừng buông tha nhân tài, phải bái thầy học hỏi.
Cô gái mặc váy dài xanh lục, ban đầu không chịu, đợi khi hắn cùng Hà Nhữ Tiên rời khỏi chính phòng, bóng dáng xanh lục mới đuổi theo, cô đứng dưới hiên nhà, gấp gáp gọi hắn: “Triệu tiên sinh, Triệu tiên sinh.
Triệu Ứng Khác, Triệu Ứng Khác, anh đứng lại”.
Hắn và Hà Nhữ Tiên bước đến chỗ hòn non bộ, nhìn nhau bật cười.
Hai người thanh niên tài giỏi đồng thời quay đầu.
Cô có sự kiên trì của mình, một mực không chịu bước ra ngoài mái hiên nửa bước, nhưng vẫn nhỏ giọng lầm bầm: “Anh tôi bảo anh là tài tử, vậy anh nhất định là đại tài tử.
Nếu anh không chê, thì đến đây dạy tôi học hai ngày, đợi qua khỏi kì thi này là được”.
Triệu Ứng Khác nhìn cô gái chắp hai tay sau lưng, ngượng ngùng mỉm cười, hắn cũng cười đáp: “Được thôi”.