Kiếp Này Tôi Nhất Định Trở Thành Gia Chủ
Chương 220
Chap 220
Phía xa có một sự hỗn loạn ngắn ngủi bên trong Tòa nhà Hiệp sĩ, và ngay sau đó cô nhìn thấy Perez đi ra.
Bellesac đang theo sát phía sau anh ta.
Một lúc sau, một cỗ xe chở hai người đi qua Ngõ Hiệp sĩ.
Nhìn theo phía sau xe ngựa cho đến khi không còn nhìn thấy nó nữa, Hoàng hậu bắt đầu bước những bước vội vã về phía Hoàng cung.
Đã quá nửa đêm nhưng cô vẫn không ngần ngại hành động.
Đó là vì cô biết từ tên tay sai do cô gài vào trong cung điện rằng Jovanes vẫn chưa đi ngủ.
“Hãy thông báo với Bệ hạ rằng tôi đến đây để gặp ngài ấy, Otua.”
Người giúp việc bước ra khi nghe tin có khách và nhận ra đó là Hoàng hậu Lavini. Sắc mặt của cô lập tức cứng lại.
“…Vâng, thư Hoàng hậu.”
Một lúc sau, cô hầu Otua lại bước vào trong và cánh cửa phòng ngủ mở ra.
“Gần đây Hoàng hậu đã tìm kiếm tôi rất nhiều.”
Jovanes thay áo choàng trắng cười khẩy với Lavini.
Rõ ràng là đang cười nhạo hành động của cô ấy nhưng Lavini chỉ đứng yên với một nụ cười kỳ lạ.
“Ừm.”
Jovanes quan sát hành vi của cô với vẻ thích thú và hỏi,
“Nàng đang làm gì ở đây vào đêm khuya vậy, Hoàng hậu?”
“Thiếp có chuyện muốn nói với ngài, thưa bệ hạ.”
Gật đầu, Jovanes nhẹ nhàng vẫy tay và tất cả người phục vụ trong phòng ngủ đều đi ra ngoài.
“Trong vài ngày nữa, cuộc họp sẽ được tổ chức lại.”
Trong phòng ngủ của Hoàng đế chỉ còn lại hai người, Lavini mở miệng trước.
“À, nếu vậy thì ít nhiều ta cũng biết nàng đang nói về cái gì rồi.”
Jovanes nói, hơi cau mày.
Xung đột lãnh thổ lâu đời giữa Angenas và Brown đã nằm trong chương trình nghị sự của cuộc họp.
Với tư cách là Hoàng đế, Jovanes phải quyết định xem ai sẽ đủ tiêu chuẩn làm đại diện cho phương Tây.
“Hoàng hậu đang yêu cầu ta đứng về phía Angenas tại cuộc họp phải không?”
Nói xong, Jovanes nhặt một xấp giấy mỏng đặt trên bàn lên.
“Tuy nhiên, các trợ lý của tôi phát hiện ra rằng tổng diện tích đất thuộc về gia đình Brown lớn hơn một chút.”
Nhưng chênh lệch quá nhỏ, có thể bị Hoàng đế nói gạt đi.
“…Đúng rồi.” Hoàng hậu Lavini thừa nhận.
“Thiếp đến gặp ngài để xác nhận rằng ngài sẽ chọn Angenas.”
” Xác nhận? ”
Jovanes cười khẩy.
Sau đó, ông lấy ra một mảnh giấy khác từ dưới chồng giấy và đưa cho Hoàng hậu xem.
“Đây là lá thư từ gia đình Lombardy.”
Sau khi bước vào phòng ngủ, nụ cười tự tin của Hoàng hậu Lavini lần đầu tiên nở rộ.
[Chúng tôi sẽ tặng 100.000 đồng vàng để đền bù cho hôn ước bị hủy bỏ giữa Nhị hoàng tử và Florentia Lombardy.]
100.000 đồng vàng.
Đó thực sự là một số tiền lớn.
Không một gia đình quý tộc nào trong Đế quốc có thể có nhiều tiền như vậy và vẫn còn nguyên vẹn sau khi cho đi.
Nhưng Lombardy là một ngoại lệ.
Như mọi khi, Lombardy vẫn là một ngoại lệ.
“Sao họ dám bôi nhọ nhân phẩm của Hoàng đế và hối lộ ông ấy bằng tiền?”
Hoàng đế Jovanes lẩm bẩm một cách gắt gỏng.
Tất nhiên là anh ta sẽ lấy được tiền. Jovanes không phải là kẻ ngốc khi từ chối 100.000 đồng vàng.
Nhưng anh ấy sẽ cho họ thấy rằng mọi thứ không diễn ra theo ý muốn của Lombardy.
Anh ta sẽ nhiều lần sủng ái người Angenas để đè bẹp cái mũi kiêu ngạo của người Lombardy.
Điều đó nói lên rằng, Angenas không thể đe dọa sức mạnh của Đế quốc như Lombardy.
Jovanes nói với Hoàng hậu Lavini.
“Tại cuộc họp, phán quyết của ta sẽ có lợi cho Angenas.”
“Cảm ơn bệ hạ!”
Với một nụ cười rạng rỡ, Lavini bí mật nói thêm.
“Ngoài ra, còn một điều nữa thiếp cần sự xác nhận của ngài.”
“Hả, cái khác à? Ta biết Hoàng hậu rất tham lam.”
Ngạc nhiên, Jovanes nói với nụ cười toe toét.
“Ừ, kể cho ta nghe đi.”
“Xin hãy cho phép các Hiệp sĩ Hoàng gia điều tra Thương đoàn Pellet ngay hôm nay và bắt giữ chủ sở hữu của nó, Clerivan Pellet, thưa Bệ hạ.”
“Pellet?”
Lần này, đôi mắt của Jovanes mở to. Đó là bởi vì một cái tên hoàn toàn bất ngờ phát ra từ miệng Lavini.
“Đó là một cú hích lớn đấy.”
Không ai trong Đế quốc lại không biết đến một hội buôn tên là Thương đoàn Pellet, thuộc sở hữu của Clerivan Pellet, một người đàn ông có mối quan hệ tốt với những người có địa vị cao.
Hội thương gia, chỉ được thành lập cách đây một thập kỷ, đã trở nên đủ lớn để tạo thành trục của Đế quốc.
Đặc biệt, thương mại miền Đông do phía Pellet thống trị.
Thậm chí, có người còn cho rằng, muốn bán được hàng ở miền Đông thì trước hết phải thông qua Thương đoàn Pellet.
“Lý do là gì?”
“Việc điều tra vụ án âm mưu giết người diễn ra chậm chạp, và theo kết quả nghiên cứu của chính thiếp, thiếp phát hiện ra rằng loại thuốc đáng ngờ mà Đại hoàng tử uống đã được phân phối thông qua Thương đoàn Pellet.”
Lavini trả lời mà không hề thay đổi một chút sắc mặt nào.
“Thật là một vấn đề nan giải…”
Nói một cách dễ hiểu, đây là loại tình huống ‘có thể hoặc không’.
Jovanes cười toe toét khi nghĩ đến các Hiệp sĩ mặc đồng phục Hoàng gia vây quanh Thương đoàn Pellet.
Sau một thời gian dài, anh nghĩ rằng đây có thể là cơ hội tốt để thể hiện uy quyền của Hoàng gia.
Ngoài ra, việc Clerivan Pellet là người của Lombardy cũng góp phần vào quyết định của Jovanes.
“Các Hiệp sĩ Hoàng gia không phải là tay chân của Hoàng gia mà không có lý do.” Hoàng đế Jovanes nói với Hoàng hậu Lavini.
“Không có lý do gì mà Hoàng hậu lại không chịu trách nhiệm về các Hiệp sĩ Hoàng gia.”
—
“Chết tiệt.”
Nhìn vào khuôn mặt tái nhợt của Laurelle, tôi chửi thề.
“Đây chính là thứ mà Hoàng hậu đang theo đuổi.”
Có lẽ ngay từ đầu Bellesac đã là mồi nhử. Sự chú ý của tôi và Perez đổ dồn vào đó nhưng mục tiêu thực sự của Hoàng hậu lại là Clerivan.
“Sao các Hiệp sĩ của Hoàng gia lại đến…”
Laurelle sợ hãi hỏi với giọng run run.
“Họ có thể đang cố gắng tìm kiếm một hợp đồng. Một hợp đồng nêu rõ Angenas đã vay tiền làm tài sản thế chấp như thế nào.”
“Nhưng tôi không thể tin được đó là lý do tại sao các Hiệp sĩ của Hoàng gia lại ra tay…”
“Tôi chắc chắn rằng bà ấy đã thuyết phục Hoàng đế thực hiện mệnh lệnh của mình. Ngoài ra, có một lý do chính đáng để các Hiệp sĩ Hoàng gia di chuyển, phải không?”
“A, đừng nói với tôi…”
Laurelle không thể tự mình nói ra lời và chỉ có đôi môi cô run rẩy.
“Phải. Âm mưu sát hại Hoàng đế. Chúng ta cần phải tìm Clerivan bằng mọi giá.”
Cô ấy có thể dễ dàng có được bằng chứng xác đáng khó đưa ra, chẳng hạn như việc Bellesac có một lá thư tuyệt mệnh bịa đặt hoặc đưa ra lời bào chữa.
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn. Rằng Hoàng đế Jovanes sẽ dung thứ cho hành động của Hoàng hậu.
“Họ có bắt được Clerivan không?”
“Ồ không, họ chỉ đang lục soát các ngôi nhà và tòa nhà thôi…”
Vậy thì vẫn còn cơ hội.
“Đầu tiên, chúng ta phải tìm Clerivan.”
Tôi quay lại nhìn Perez và nói,
“Perez, thả người của anh đi tìm kiếm anh ta ở điền trang Lombardy và Hoàng thành.”
“Hoàng thành?”
“Clerivan đã đến đó vài ngày trước. Hôm nay, anh dự kiến sẽ gặp cha mình tại chi nhánh chính của cửa hàng quần áo Gallahan ở Imperial City. Tôi không biết chính xác lúc đó là mấy giờ, nhưng có lẽ anh ấy đã đến Hoàng thành rồi.”
“Được rồi, tôi sẽ tìm anh ấy.”
Sau khi thả con ngựa đang kéo xe ra, tôi kiểm tra lưng Perez đang phi nước đại và nói với Laurelle
“Chúng ta sẽ đến doanh trại của Hiệp sĩ Lombardy.”
“Các hiệp sĩ?”
“Ừ, ta có chuyện muốn nhờ.”
Tôi bước nhanh mà không nói gì thêm, nhưng cơn thịnh nộ đang sôi sục trong tôi.
Hoàng hậu Lavini, sao bà dám chạm vào người của tôi!
—
“Tìm khắp nơi! Tìm ra nơi Clerivan Pellet đang ẩn náu!”
“Đúng thế!”
Các Hiệp sĩ Hoàng gia và binh lính xông vào tòa nhà của Thương đoàn Pellet bên ngoài Lombardy.”
Violet tức giận chạy ra khỏi văn phòng và lao tới chỗ Hiệp sĩ, người có vẻ là người phụ trách.
Nhưng nó thật kỳ lạ.
Đó không phải là những Hiệp sĩ Hoàng gia mà cô biết, mà trông giống như Hiệp sĩ Angenas, những người đang ra lệnh cho các Hiệp sĩ Hoàng gia.
Đứng sừng sững giữa khu thương mại, một Hiệp sĩ khổng lồ với một cái đầu to hơn những cái đầu khác là một người đàn ông mà Violet biết rõ.
Ethan Klaus
Ông là Chỉ huy của Hiệp sĩ Angenas, người chỉ nghe theo mệnh lệnh của Hoàng hậu. Chỉ huy đó hiện đang ra lệnh cho các Hiệp sĩ Hoàng gia.
Đó là một cảnh tượng nực cười, nhưng Hoàng hậu chính là người đã biến điều đó thành hiện thực.
Và Violet có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra chỉ bằng cách nhìn vào hiện trường.
Nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy sẽ để họ đi lang thang trong Thương đòan Pellet theo ý muốn của họ.
Ngẩng đầu tự tin hơn, Violet đứng trước mặt Ethan Klaus.
“Tôi là Violet Lippe, đồng sở hữu của Thương đoàn Pellet. Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?”
“Đồng sở hữu?”
Tuy nhiên, Ethan Klaus nhìn Violet từ đầu đến chân mà không trả lời trước khi ra lệnh cho một Hiệp sĩ Hoàng gia đứng cạnh mình.
“Đưa cô ấy đi và thẩm vấn cô ấy.”
“Cái gì?! Này, dừng lại đi! Buông tôi ra!”
Họ đã không còn ý định nói chuyện với cô nữa.
Violet chống cự hết sức có thể, nhưng cô không thể đánh bại được sức mạnh của Hiệp sĩ Hoàng gia.
#h