Khống Thiên Ma Công
Chương 37: Tận Diệt Huyết Ảnh Môn
Chương 37: Tận Diệt Huyết Ảnh Môn
Phần lớn biên giới giữa Bắc Ly và Nam Ly là một con sông lớn, kéo dài từ Tây sang Đông. Nước sông có màu đỏ tươi như máu, cho nên người ta gọi nó là sông Hồng Giang.
Sông Hồng Giang không những chia cắt Bắc Ly và Nam Ly, nó còn chia cắt hai môn phái ẩn thế nhiều năm gần đây mới xuất hiện lại trên giang hồ, là Huyết Ảnh Môn và Triều Dương Phái.
Theo sự chia cắt của sông Hồng Giang, sự ủng hộ của hai môn phái này đối với họ Lý cũng bị chia cắt. Huyết Ảnh Môn ủng hộ Nam Ly, Triều Dương Phái ủng hộ Bắc Ly.
Chỉ là, cái lần Tần Phong gặp gỡ người của hai môn phái này ở biên giới Bắc Ly – Đông Lạc, có vẻ hai môn phái này đang có xu hướng hợp nhất tư tưởng, cùng nhau ủng hộ Bắc Ly.
Tần Phong đang ở bên trong một tòa thành có tên là Nam Hồng, tòa thành này thuộc sự cai quản của Nam Ly, nhưng có lẽ không lâu nữa, nó sẽ bị Bắc Ly c·hiếm đ·óng, bởi vì chủ nhân thật sự của tòa thành này – Huyết Ảnh Môn, đã đầu quân cho Bắc Ly.
Tuy nhiên, mọi việc chỉ có thể diễn ra một cách bình thường, khi Tần Phong chưa xuất hiện, một khi Tần Phong xuất hiện, hắn có thể làm đảo lộn càn khôn.
Người của Huyết Ảnh Môn phân bố rải rác ở Nam Hồng Thành, rất khó để có thể dùng sức một người nhất thời g·iết được hết, trừ khi là đích thân Tần Phong ra tay, phong tỏa toàn bộ thành trì này bằng ma công.
Nhưng như vậy, động tĩnh gây ra là quá lớn, rất dễ thu hút tuyệt thế cao thủ đến ứng cứu, cho nên lần này, Tần Phong không động thủ.
Thuộc hạ của Tần Phong đã lên tới hàng ngàn người, những chuyện không cần thiết phải đích thân Tần Phong ra tay, thì hiện tại, Tần Phong sẽ không ra tay.
Tại một con hẻm khuất người trong thành, có năm người đang đuổi theo một người vào trong con hẻm này.
Khi sáu người chạy đến đường cụt, có một thanh niên mặc bạch y đang ngồi đợi sẵn ở đó. Gặp được bạch y thanh niên, người đang bị đuổi lập tức dừng lại, không có ý định chạy tiếp. Năm người đuổi theo hắn cũng hơi bất ngờ, nhưng nhận thấy quân số bên mình vẫn đông hơn, cho nên bọn họ cũng không có ý định từ bỏ.
Người dẫn đầu trong năm người lên tiếng:
-Ta còn tưởng ngươi là một tên ngốc chạy loạn vào đây, không ngờ ngươi còn có đồng bọn, vậy thì bọn ta sẽ bắt cả đồng bọn của ngươi.
Người bị truy đuổi quay lại, nhếch miệng cười khẩy, nói:
-Năm tên tép riu các ngươi mà cùng đòi bắt được ta, không cần bang chủ của ta ra tay, chỉ cần một mình Mã Khôn ta là đã quá đủ để g·iết sạch các ngươi.
Nói rồi, người tự xưng là Mã Khôn xuất thủ, võ công mà hắn sử dụng vậy mà lại là U Minh Quỷ Ảnh Trảo trong nhập môn ma công.
Độc khí từ quỷ trảo lan rộng, năm người đuổi theo Mã Khôn không dám coi thường, tản ra tránh né, đồng thời rút đao phản kích.
Mã Khôn nhắm thẳng người chính giữa vừa lên tiếng nói chuyện mà t·ấn c·ông đến, người này lui lại năm bước, biết không thể tránh né, liền rút đao chém Mã Khôn. Nhưng Mã Khôn không hề sợ hãi thanh đao của hắn, quỷ trảo ấn tới, thanh đao của người kia không ngờ lại vỡ tan, một trảo của Mã Khôn đã tước đi mạng sống của hắn.
Bốn người còn lại ban đầu còn t·ấn c·ông Mã Khôn, thấy gặp phải cao thủ một trảo đã g·iết c·hết người cầm đầu bọn họ, thì không dám đánh tiếp, tất cả quay người bỏ chạy.
Nhưng Mã Khôn đã dụ chúng chạy vào đây, làm sao để bọn chúng chạy thoát được, quét chân một cái, những mảnh đao vỡ bắn đi, đâm thẳng vào chân của bốn tên bỏ chạy, khiến bọn chúng phải ngã xuống.
Mã Khôn đi đến, phong tỏa toàn bộ huyệt đạo của tên có vẻ lớn tuổi nhất, sau đó g·iết hết ba tên còn lại.
Không đợi Mã Khôn mang tên còn sống trở lại, Tần Phong từ xa đã thi triển Khiếu Thần Thông, âm thần từ giữa trán Tần Phong bay thẳng vào đầu tên đệ tử Huyết Ảnh Môn.
Công lực của một đệ tử bình thường làm sao có thể so sánh với Tần Phong, ngay lập tức hắn đã bị Tần Phong khống chế. Tần Phong ra lệnh:
-Bò qua đây!
Thật kỳ diệu, dù đã bị Mã Khôn phong tỏa huyệt đạo, cùng với chân đang b·ị t·hương, nhưng tên đệ tử này vẫn có thể cử động, quay người, bò về chỗ Tần Phong.
Toàn thân tên đệ tử đã cứng đờ vì bị phong tỏa huyệt đạo, nhờ năng lượng của Khiếu Thần Thông mà dù cực kì đau đớn, hắn vẫn bò về phía Tần Phong, chỉ là động tác cứng nhắc, giống như là một con rối vậy. Điều này khiến cho Tần Phong bật cười thích thú.
Đợi đến khi tên đệ tử Huyết Ảnh Môn bò đến sát chân mình, Tần Phong lại ra lệnh:
-Được rồi, dừng lại đi!
Tên đệ tử Huyết Ảnh Môn lập tức dừng lại. Tần Phong lại hỏi:
-Ngươi tên gì?
Tên đệ tử Huyết Ảnh Môn khó khăn trả lời:
-Th…ất…Ng…ưu…
Tần Phong thấy tên này nói chuyện cũng khó khăn, lại ra lệnh:
-Được rồi, Thật Ngưu, ngươi hãy cưỡng ép giải huyệt đi.
Thất Ngưu không khống chế được cơ thể của mình, chỉ có thể làm theo mệnh lệnh của Tần Phong, cưỡng ép vận công giải huyệt, toàn bộ kinh mạch của hắn đứt hết, toàn thân chảy máu đầm đìa, kinh mạch được giải khai.
Tần Phong lại cười. Thú vui điều khiển người sống giống như một con rối, làm Tần Phong cảm thấy mình giống như là một vị thần vậy. Tần Phong hỏi:
-Ngươi hãy nói ra vị trí của toàn bộ đệ tử Huyết Ảnh Môn đang ở trong thành này đi.
Thất Ngưu nghe lệnh Tần Phong, từ từ nói:
-Phía Đông, Mãn Hoa Lâu có ….
- Tiệm vải nhà họ Triệu …
-Tửu quán phía Tây thành …
-….
Đến khi Thất Ngưu nói ra hết vị trí cùng số lượng đệ tử Huyết Ảnh Môn đang ở trong thành Nam Hồng này, Tần Phong đánh mắt với Mã Khôn một cái, Mã Khôn lập tức hiểu ý, rời đi.
Số lượng đệ tử của Huyết Ảnh Môn đang có trong thành này tuy hơn trăm người, nhưng thuộc hạ của Tần Phong xâm nhập vào thành cũng không ít, chắc chắn có thể g·iết sạch đám đệ tử của Huyết Ảnh Môn.
Tần Phong ra mệnh lệnh cuối cùng cho Thất Ngưu:
-Nói cho ta biết, vị trí cụ thể của Huyết Ảnh Môn.
Ở phía Nam sông Hồng Giang, có một hồ nước lớn, trước đây hồ này từng là một phần của sông Hồng Giang. Nhưng thiên địa biến đổi, không biết là tại sao, hơn trăm năm trước, những ngọn núi lại từ dưới đất nhô lên, tách một phần của sông Hồng Giang thành hồ nước lớn này. Vị trí của Huyết Ảnh Môn, chính là ở tại đây.
Tần Phong thi triển Phong Thần Thông, lơ lửng trên không trung, không khỏi cảm khái khi ngắm nhìn cảnh đẹp nơi này. Bất chợt, không hiểu vì sao, hắn lại nhớ đến cảnh hắn lần đầu tiên nhìn thấy Trần Như Ngọc.
Tâm ma vốn dĩ đang chiếm lấy tâm trí Tần Phong, lại bị sự ôn nhu của tình yêu làm giảm bớt. Nhưng Tần Phong nhập ma, suy nghĩ sẽ dần hướng đến sự cực đoan, nghĩ đến việc Trần Như Ngọc coi mình là ác ma, ma tâm của Tần Phong lại một lần nữa dâng cao đến tối đa, Tần Phong bay xuống cửa cổng của Huyết Ảnh Môn.
Huyết Ảnh Môn đặt môn phái ở vị trí sông núi hữu tình này, việc có gió lớn thổi qua liên tục là chuyện hết sức bình thường. Nhưng cơn gió hôm nay, lại mang đến cho chưởng môn của Huyết Ảnh Môn một cảm giác bất an kì lạ.
Tần Phong từ trên trời bay xuống, khiến cho hai đệ tử đang gác cổng của Huyết Ảnh Môn kinh ngạc, nhất thời đứng yên tại chỗ.
Khi Tần Phong đáp đất, toàn thân Tần Phong bốc lên ma khí dày đặc như một làn khói đen, lúc này hai đệ tử của Huyết Ảnh Môn mới giật mình, muốn chạy vào báo động cho toàn bộ Huyết Ảnh Môn biết có kẻ xâm nhập.
Nhưng không để hai tên đệ tử gác công kịp phản ứng, Tần Phong phi thân bay thẳng qua, đánh một chưởng tùy tiện vào cánh cổng lớn.
Hai tên đệ tử bị ma khí quấn thân thì nổ tung xác mà c·hết, cánh cổng cao lớn và chắc chắn của Huyết Ảnh Môn cũng bị Tần Phong một chưởng đánh bay.
Có địch nhân xông vào, lập tức toàn bộ người của Huyết Ảnh Môn lần lượt chạy ra phía cổng chính, ngăn địch.
Tần Phong cũng không nói một lời, vung trảo lên, thi triển U Minh Quỷ Ảnh Trảo, gặp người nào, g·iết người đó, không để sót bất kì một ai.
Trong Huyết Ảnh Môn có người ngăn cản được Tần Phong không? Có, chính là hai cha con môn chủ Lãnh Vô Cực và Lãnh Vô Tình, cùng với các vị trưởng lão của Huyết Ảnh Môn. Nhưng có lẽ cũng chỉ ngăn Tần Phong được vài chiêu mà thôi.
Khi những cao thủ thật sự của Huyết Ảnh Môn chạy đến, chỉ thấy Tần Phong giống như một con thú hoang khát máu, đang liên tục đồ sát các đệ tử của Huyết Ảnh Môn, mà các đệ tử Huyết Ảnh Môn đã sợ đến mức không khống chế được cơ thể, chỉ biết đứng run rẩy đợi Tần Phong đến g·iết.
Tần Phong vừa g·iết, vừa điên cuồng nói:
-Huyết Ảnh Môn ơi là Huyết Ảnh Môn, đặt môn phái tại nơi phong thủy hữu tình này sao có thể gọi là Huyết Ảnh Môn, Huyết Ảnh Môn là phải tràn ngập máu tươi mới là Huyết Ảnh Môn,…
Lãnh Vô Tình khi nhìn thấy Tần Phong, nỗi sợ hãi lập tức bao phủ lấy tâm trí hắn, hắn vẫn còn nhớ cái cảnh bị Tần Phong điều khiển, g·iết hết toàn bộ sư đệ đi theo mình ngày hôm đó.
Lãnh Vô Cực thấy biểu hiện bất thường của Lãnh Vô Tình, không vội lao lên đánh với Tần Phong, mà lên tiếng hỏi con trai:
-Vô Tình, con làm sao vậy? Con biết người này là ai phải không?
Câu hỏi của Lãnh Vô Cực cũng là câu hỏi mà các vị trưởng lão của Huyết Ảnh Môn muốn hỏi. Lãnh Vô Tình cố gắng lấy lại bình tĩnh, trả lời:
-Hắn … hắn là … là Ma Thánh.
Hai tiếng “ Ma Thánh ” như sét đánh ngang tai toàn bộ những cao thủ của Huyết Ảnh Môn, bọn họ biết rằng, dù đao pháp của bọn họ có giỏi cỡ nào, dù cho bọn họ có đông người tới cỡ nào, nhưng trước mặt Tần Phong, bọn họ chỉ có thể có một kết quả, đó là c·hết.
Lúc này, không chỉ riêng Lãnh Vô Tình, mà phân nửa các vị trưởng lão của Huyết Ảnh Môn ở đây, đều đồng loạt run lên vì sợ.
Lãnh Vô Cực không hổ là người đứng đầu một môn phái, tuy trong lòng cũng đang rất sợ hãi, nhưng vẫn có thể bình tĩnh nói ra một bí mật:
-Các vị, tổ sư sáng lập ra Huyết Ảnh Môn và tổ sư sáng lập ra Triều Dương Phái, đã tính đến việc có ngày, một trong hai môn phái sẽ gặp phải cường địch không thể đối phó, cho nên đã xây dựng một đường hầm, xuyên qua dòng sông Hồng Giang, nối liền hai môn phái lại với nhau. Cửa đường hầm đó, ở tại phòng riêng của các đời môn chủ Huyết Ảnh Môn.
Biết rằng không thể chống lại Tần Phong, các cao thủ của Huyết Ảnh Môn không dám lên đánh, dưới sự dẫn đầu của môn chủ Lãnh Vô Cực, tất cả cùng rút lui, hướng về phòng riêng của Lãnh Vô Cực.
Nhưng Tần Phong làm sao để cho bất kì một người nào có thể trốn thoát, thấy biểu hiện muốn rút lui của nhóm cao thủ Huyết Ảnh Môn, Tần Phong vận ma công lên mức tối đa, ma khí trên người lan ra khắp xung quanh, toàn bộ đệ tử của Huyết Ảnh Môn lập tức nổ tung thành huyết vụ.
Huyết vụ hòa quyện cùng với ma khí càng làm cho Tần Phong ở nơi trung tâm trở nên đáng sợ hơn, hắn phi thân về phía những người còn sống, chính là những cao thủ của Huyết Ảnh Môn đang có ý định bỏ chạy.
Lãnh Vô Cực biết không thể tiếp tục chạy, liền quay người lại, vung đao chém về phía Tần Phong, hi vọng rằng có thể cầm chân Tần Phong, để con trai hắn có thể thoát thân.
Huyết Ảnh Đao Pháp cũng là một môn đao pháp tuyệt diệu, có thể so sánh với các môn tuyệt kỹ của Trúc Lâm Tự hay Ma Giáo. Môn chủ Huyết Ảnh Môn, thực lực thật sự cũng không thua kém Thập Kiệt Cao thủ, chỉ là Huyết Ảnh Môn đã ẩn thế nhiều năm, cho nên mới không được xếp hạng trên Giang Hồ Long Hổ Bảng.
Lãnh Vô Cực trực tiếp ra chiêu mạnh nhất, là Huyết Mãn Nhân Gian, ma trảo của Tần Phong nhất thời bị cản lại, không thể tiến thêm.
Thấy thực lực của Lãnh Vô Cực không tồi, Tần Phong lại có một ý tưởng, đó là để Lãnh Vô Cực trực tiếp ra tay g·iết hết những người còn lại của Huyết Ảnh Môn. Tần Phong vẫn chưa chán trò chơi điều khiển người khác nghe theo ý của mình.
Khiếu Thần Thông xuất ra bất ngờ, xuyên qua lưới đao dày đặc, bắn thẳng vào mi tâm của Lãnh Vô Cực.
Công lực của Lãnh Vô Cực không bằng Tần Phong, lập tức cơ thể cứng đờ, dừng lại mọi hành động, quyền khống chế cơ thể đã bị Tần Phong đoạt lấy.
Tần Phong thi triển Thần Túc Thông kết hợp với Phong Thần Thông, di chuyển lên phía trước, chặn lại đám người còn sống của Huyết Ảnh Môn.
Đám người Huyết Ảnh Môn thấy đã bị Tần Phong chặn ở phía trước, cùng nhau quay người lại, không có ý định nghênh chiến. Nhưng khi họ quay lại, chắn trước người bọn họ lại là vị môn chủ của Huyết Ảnh Môn đang có biểu hiện kì lạ.
Lãnh Vô Tình đã từng chứng kiến sự kì diệu của Khiếu Thần Thông, thấy biểu hiện bất thường của cha mình thì càng thêm sợ hãi, không dám nhúc nhích. Khi nghe thấy tiếng ra lệnh của Tần Phong, Lãnh Vô Tình trực tiếp quỳ gối xuống đất, cúi gằm mặt xuống, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
Tần Phong ra lệnh:
-Giết hết bọn chúng!
Lãnh Vô Cực trợn tròn mắt, không tin rằng bản thân đã mất đi quyền khống chế cơ thể, vung đao lên t·ấn c·ông người của Huyết Ảnh Môn.
Mà n·gười c·hết đầu tiên dưới đao của Lãnh Vô Cực lại là con trai hắn – Lãnh Vô Tình.
Lãnh Vô Cực hai hàng lệ tràn xuống, nhưng vẫn không khống chế được cơ thể, tiếp tục vung đao t·ấn c·ông những người còn lại.
Có Tần Phong liên tục chặn lại, cùng với việc những người khác không phải là đối thủ của mình, Lãnh Vô Tình đã nhanh chóng g·iết sạch người của Huyết Ảnh Môn.
Lúc này, Tần Phong lại ra lệnh khác:
-Thi triển ra toàn bộ đao pháp của ngươi cho ta xem.
Lãnh Vô Cực bị Tần Phong điều khiển, đã thi triển ra toàn bộ đao chiêu của Huyết Ảnh Đao Pháp.
Tần Phong chăm chú nhìn kỹ, không khỏi lên tiếng khen ngợi:
-Tốt lắm, tôt lắm, đao pháp thật sự rất hay. Bây giờ ngươi hãy dẫn ta đi tìm đao phổ của Huyết Ảnh Môn.
Tần Phong từ nhỏ đã luyện đao, đối với đao pháp có phần hứng thú, cho nên đã đánh chủ ý đến Huyết Ảnh Đao Pháp của Huyết Ảnh Môn. Tần Phong cũng thật độc ác, c·ướp đi đao phổ của Huyết Ảnh Môn, lại còn tận diệt toàn bộ Huyết Ảnh Môn.
Phần lớn biên giới giữa Bắc Ly và Nam Ly là một con sông lớn, kéo dài từ Tây sang Đông. Nước sông có màu đỏ tươi như máu, cho nên người ta gọi nó là sông Hồng Giang.
Sông Hồng Giang không những chia cắt Bắc Ly và Nam Ly, nó còn chia cắt hai môn phái ẩn thế nhiều năm gần đây mới xuất hiện lại trên giang hồ, là Huyết Ảnh Môn và Triều Dương Phái.
Theo sự chia cắt của sông Hồng Giang, sự ủng hộ của hai môn phái này đối với họ Lý cũng bị chia cắt. Huyết Ảnh Môn ủng hộ Nam Ly, Triều Dương Phái ủng hộ Bắc Ly.
Chỉ là, cái lần Tần Phong gặp gỡ người của hai môn phái này ở biên giới Bắc Ly – Đông Lạc, có vẻ hai môn phái này đang có xu hướng hợp nhất tư tưởng, cùng nhau ủng hộ Bắc Ly.
Tần Phong đang ở bên trong một tòa thành có tên là Nam Hồng, tòa thành này thuộc sự cai quản của Nam Ly, nhưng có lẽ không lâu nữa, nó sẽ bị Bắc Ly c·hiếm đ·óng, bởi vì chủ nhân thật sự của tòa thành này – Huyết Ảnh Môn, đã đầu quân cho Bắc Ly.
Tuy nhiên, mọi việc chỉ có thể diễn ra một cách bình thường, khi Tần Phong chưa xuất hiện, một khi Tần Phong xuất hiện, hắn có thể làm đảo lộn càn khôn.
Người của Huyết Ảnh Môn phân bố rải rác ở Nam Hồng Thành, rất khó để có thể dùng sức một người nhất thời g·iết được hết, trừ khi là đích thân Tần Phong ra tay, phong tỏa toàn bộ thành trì này bằng ma công.
Nhưng như vậy, động tĩnh gây ra là quá lớn, rất dễ thu hút tuyệt thế cao thủ đến ứng cứu, cho nên lần này, Tần Phong không động thủ.
Thuộc hạ của Tần Phong đã lên tới hàng ngàn người, những chuyện không cần thiết phải đích thân Tần Phong ra tay, thì hiện tại, Tần Phong sẽ không ra tay.
Tại một con hẻm khuất người trong thành, có năm người đang đuổi theo một người vào trong con hẻm này.
Khi sáu người chạy đến đường cụt, có một thanh niên mặc bạch y đang ngồi đợi sẵn ở đó. Gặp được bạch y thanh niên, người đang bị đuổi lập tức dừng lại, không có ý định chạy tiếp. Năm người đuổi theo hắn cũng hơi bất ngờ, nhưng nhận thấy quân số bên mình vẫn đông hơn, cho nên bọn họ cũng không có ý định từ bỏ.
Người dẫn đầu trong năm người lên tiếng:
-Ta còn tưởng ngươi là một tên ngốc chạy loạn vào đây, không ngờ ngươi còn có đồng bọn, vậy thì bọn ta sẽ bắt cả đồng bọn của ngươi.
Người bị truy đuổi quay lại, nhếch miệng cười khẩy, nói:
-Năm tên tép riu các ngươi mà cùng đòi bắt được ta, không cần bang chủ của ta ra tay, chỉ cần một mình Mã Khôn ta là đã quá đủ để g·iết sạch các ngươi.
Nói rồi, người tự xưng là Mã Khôn xuất thủ, võ công mà hắn sử dụng vậy mà lại là U Minh Quỷ Ảnh Trảo trong nhập môn ma công.
Độc khí từ quỷ trảo lan rộng, năm người đuổi theo Mã Khôn không dám coi thường, tản ra tránh né, đồng thời rút đao phản kích.
Mã Khôn nhắm thẳng người chính giữa vừa lên tiếng nói chuyện mà t·ấn c·ông đến, người này lui lại năm bước, biết không thể tránh né, liền rút đao chém Mã Khôn. Nhưng Mã Khôn không hề sợ hãi thanh đao của hắn, quỷ trảo ấn tới, thanh đao của người kia không ngờ lại vỡ tan, một trảo của Mã Khôn đã tước đi mạng sống của hắn.
Bốn người còn lại ban đầu còn t·ấn c·ông Mã Khôn, thấy gặp phải cao thủ một trảo đã g·iết c·hết người cầm đầu bọn họ, thì không dám đánh tiếp, tất cả quay người bỏ chạy.
Nhưng Mã Khôn đã dụ chúng chạy vào đây, làm sao để bọn chúng chạy thoát được, quét chân một cái, những mảnh đao vỡ bắn đi, đâm thẳng vào chân của bốn tên bỏ chạy, khiến bọn chúng phải ngã xuống.
Mã Khôn đi đến, phong tỏa toàn bộ huyệt đạo của tên có vẻ lớn tuổi nhất, sau đó g·iết hết ba tên còn lại.
Không đợi Mã Khôn mang tên còn sống trở lại, Tần Phong từ xa đã thi triển Khiếu Thần Thông, âm thần từ giữa trán Tần Phong bay thẳng vào đầu tên đệ tử Huyết Ảnh Môn.
Công lực của một đệ tử bình thường làm sao có thể so sánh với Tần Phong, ngay lập tức hắn đã bị Tần Phong khống chế. Tần Phong ra lệnh:
-Bò qua đây!
Thật kỳ diệu, dù đã bị Mã Khôn phong tỏa huyệt đạo, cùng với chân đang b·ị t·hương, nhưng tên đệ tử này vẫn có thể cử động, quay người, bò về chỗ Tần Phong.
Toàn thân tên đệ tử đã cứng đờ vì bị phong tỏa huyệt đạo, nhờ năng lượng của Khiếu Thần Thông mà dù cực kì đau đớn, hắn vẫn bò về phía Tần Phong, chỉ là động tác cứng nhắc, giống như là một con rối vậy. Điều này khiến cho Tần Phong bật cười thích thú.
Đợi đến khi tên đệ tử Huyết Ảnh Môn bò đến sát chân mình, Tần Phong lại ra lệnh:
-Được rồi, dừng lại đi!
Tên đệ tử Huyết Ảnh Môn lập tức dừng lại. Tần Phong lại hỏi:
-Ngươi tên gì?
Tên đệ tử Huyết Ảnh Môn khó khăn trả lời:
-Th…ất…Ng…ưu…
Tần Phong thấy tên này nói chuyện cũng khó khăn, lại ra lệnh:
-Được rồi, Thật Ngưu, ngươi hãy cưỡng ép giải huyệt đi.
Thất Ngưu không khống chế được cơ thể của mình, chỉ có thể làm theo mệnh lệnh của Tần Phong, cưỡng ép vận công giải huyệt, toàn bộ kinh mạch của hắn đứt hết, toàn thân chảy máu đầm đìa, kinh mạch được giải khai.
Tần Phong lại cười. Thú vui điều khiển người sống giống như một con rối, làm Tần Phong cảm thấy mình giống như là một vị thần vậy. Tần Phong hỏi:
-Ngươi hãy nói ra vị trí của toàn bộ đệ tử Huyết Ảnh Môn đang ở trong thành này đi.
Thất Ngưu nghe lệnh Tần Phong, từ từ nói:
-Phía Đông, Mãn Hoa Lâu có ….
- Tiệm vải nhà họ Triệu …
-Tửu quán phía Tây thành …
-….
Đến khi Thất Ngưu nói ra hết vị trí cùng số lượng đệ tử Huyết Ảnh Môn đang ở trong thành Nam Hồng này, Tần Phong đánh mắt với Mã Khôn một cái, Mã Khôn lập tức hiểu ý, rời đi.
Số lượng đệ tử của Huyết Ảnh Môn đang có trong thành này tuy hơn trăm người, nhưng thuộc hạ của Tần Phong xâm nhập vào thành cũng không ít, chắc chắn có thể g·iết sạch đám đệ tử của Huyết Ảnh Môn.
Tần Phong ra mệnh lệnh cuối cùng cho Thất Ngưu:
-Nói cho ta biết, vị trí cụ thể của Huyết Ảnh Môn.
Ở phía Nam sông Hồng Giang, có một hồ nước lớn, trước đây hồ này từng là một phần của sông Hồng Giang. Nhưng thiên địa biến đổi, không biết là tại sao, hơn trăm năm trước, những ngọn núi lại từ dưới đất nhô lên, tách một phần của sông Hồng Giang thành hồ nước lớn này. Vị trí của Huyết Ảnh Môn, chính là ở tại đây.
Tần Phong thi triển Phong Thần Thông, lơ lửng trên không trung, không khỏi cảm khái khi ngắm nhìn cảnh đẹp nơi này. Bất chợt, không hiểu vì sao, hắn lại nhớ đến cảnh hắn lần đầu tiên nhìn thấy Trần Như Ngọc.
Tâm ma vốn dĩ đang chiếm lấy tâm trí Tần Phong, lại bị sự ôn nhu của tình yêu làm giảm bớt. Nhưng Tần Phong nhập ma, suy nghĩ sẽ dần hướng đến sự cực đoan, nghĩ đến việc Trần Như Ngọc coi mình là ác ma, ma tâm của Tần Phong lại một lần nữa dâng cao đến tối đa, Tần Phong bay xuống cửa cổng của Huyết Ảnh Môn.
Huyết Ảnh Môn đặt môn phái ở vị trí sông núi hữu tình này, việc có gió lớn thổi qua liên tục là chuyện hết sức bình thường. Nhưng cơn gió hôm nay, lại mang đến cho chưởng môn của Huyết Ảnh Môn một cảm giác bất an kì lạ.
Tần Phong từ trên trời bay xuống, khiến cho hai đệ tử đang gác cổng của Huyết Ảnh Môn kinh ngạc, nhất thời đứng yên tại chỗ.
Khi Tần Phong đáp đất, toàn thân Tần Phong bốc lên ma khí dày đặc như một làn khói đen, lúc này hai đệ tử của Huyết Ảnh Môn mới giật mình, muốn chạy vào báo động cho toàn bộ Huyết Ảnh Môn biết có kẻ xâm nhập.
Nhưng không để hai tên đệ tử gác công kịp phản ứng, Tần Phong phi thân bay thẳng qua, đánh một chưởng tùy tiện vào cánh cổng lớn.
Hai tên đệ tử bị ma khí quấn thân thì nổ tung xác mà c·hết, cánh cổng cao lớn và chắc chắn của Huyết Ảnh Môn cũng bị Tần Phong một chưởng đánh bay.
Có địch nhân xông vào, lập tức toàn bộ người của Huyết Ảnh Môn lần lượt chạy ra phía cổng chính, ngăn địch.
Tần Phong cũng không nói một lời, vung trảo lên, thi triển U Minh Quỷ Ảnh Trảo, gặp người nào, g·iết người đó, không để sót bất kì một ai.
Trong Huyết Ảnh Môn có người ngăn cản được Tần Phong không? Có, chính là hai cha con môn chủ Lãnh Vô Cực và Lãnh Vô Tình, cùng với các vị trưởng lão của Huyết Ảnh Môn. Nhưng có lẽ cũng chỉ ngăn Tần Phong được vài chiêu mà thôi.
Khi những cao thủ thật sự của Huyết Ảnh Môn chạy đến, chỉ thấy Tần Phong giống như một con thú hoang khát máu, đang liên tục đồ sát các đệ tử của Huyết Ảnh Môn, mà các đệ tử Huyết Ảnh Môn đã sợ đến mức không khống chế được cơ thể, chỉ biết đứng run rẩy đợi Tần Phong đến g·iết.
Tần Phong vừa g·iết, vừa điên cuồng nói:
-Huyết Ảnh Môn ơi là Huyết Ảnh Môn, đặt môn phái tại nơi phong thủy hữu tình này sao có thể gọi là Huyết Ảnh Môn, Huyết Ảnh Môn là phải tràn ngập máu tươi mới là Huyết Ảnh Môn,…
Lãnh Vô Tình khi nhìn thấy Tần Phong, nỗi sợ hãi lập tức bao phủ lấy tâm trí hắn, hắn vẫn còn nhớ cái cảnh bị Tần Phong điều khiển, g·iết hết toàn bộ sư đệ đi theo mình ngày hôm đó.
Lãnh Vô Cực thấy biểu hiện bất thường của Lãnh Vô Tình, không vội lao lên đánh với Tần Phong, mà lên tiếng hỏi con trai:
-Vô Tình, con làm sao vậy? Con biết người này là ai phải không?
Câu hỏi của Lãnh Vô Cực cũng là câu hỏi mà các vị trưởng lão của Huyết Ảnh Môn muốn hỏi. Lãnh Vô Tình cố gắng lấy lại bình tĩnh, trả lời:
-Hắn … hắn là … là Ma Thánh.
Hai tiếng “ Ma Thánh ” như sét đánh ngang tai toàn bộ những cao thủ của Huyết Ảnh Môn, bọn họ biết rằng, dù đao pháp của bọn họ có giỏi cỡ nào, dù cho bọn họ có đông người tới cỡ nào, nhưng trước mặt Tần Phong, bọn họ chỉ có thể có một kết quả, đó là c·hết.
Lúc này, không chỉ riêng Lãnh Vô Tình, mà phân nửa các vị trưởng lão của Huyết Ảnh Môn ở đây, đều đồng loạt run lên vì sợ.
Lãnh Vô Cực không hổ là người đứng đầu một môn phái, tuy trong lòng cũng đang rất sợ hãi, nhưng vẫn có thể bình tĩnh nói ra một bí mật:
-Các vị, tổ sư sáng lập ra Huyết Ảnh Môn và tổ sư sáng lập ra Triều Dương Phái, đã tính đến việc có ngày, một trong hai môn phái sẽ gặp phải cường địch không thể đối phó, cho nên đã xây dựng một đường hầm, xuyên qua dòng sông Hồng Giang, nối liền hai môn phái lại với nhau. Cửa đường hầm đó, ở tại phòng riêng của các đời môn chủ Huyết Ảnh Môn.
Biết rằng không thể chống lại Tần Phong, các cao thủ của Huyết Ảnh Môn không dám lên đánh, dưới sự dẫn đầu của môn chủ Lãnh Vô Cực, tất cả cùng rút lui, hướng về phòng riêng của Lãnh Vô Cực.
Nhưng Tần Phong làm sao để cho bất kì một người nào có thể trốn thoát, thấy biểu hiện muốn rút lui của nhóm cao thủ Huyết Ảnh Môn, Tần Phong vận ma công lên mức tối đa, ma khí trên người lan ra khắp xung quanh, toàn bộ đệ tử của Huyết Ảnh Môn lập tức nổ tung thành huyết vụ.
Huyết vụ hòa quyện cùng với ma khí càng làm cho Tần Phong ở nơi trung tâm trở nên đáng sợ hơn, hắn phi thân về phía những người còn sống, chính là những cao thủ của Huyết Ảnh Môn đang có ý định bỏ chạy.
Lãnh Vô Cực biết không thể tiếp tục chạy, liền quay người lại, vung đao chém về phía Tần Phong, hi vọng rằng có thể cầm chân Tần Phong, để con trai hắn có thể thoát thân.
Huyết Ảnh Đao Pháp cũng là một môn đao pháp tuyệt diệu, có thể so sánh với các môn tuyệt kỹ của Trúc Lâm Tự hay Ma Giáo. Môn chủ Huyết Ảnh Môn, thực lực thật sự cũng không thua kém Thập Kiệt Cao thủ, chỉ là Huyết Ảnh Môn đã ẩn thế nhiều năm, cho nên mới không được xếp hạng trên Giang Hồ Long Hổ Bảng.
Lãnh Vô Cực trực tiếp ra chiêu mạnh nhất, là Huyết Mãn Nhân Gian, ma trảo của Tần Phong nhất thời bị cản lại, không thể tiến thêm.
Thấy thực lực của Lãnh Vô Cực không tồi, Tần Phong lại có một ý tưởng, đó là để Lãnh Vô Cực trực tiếp ra tay g·iết hết những người còn lại của Huyết Ảnh Môn. Tần Phong vẫn chưa chán trò chơi điều khiển người khác nghe theo ý của mình.
Khiếu Thần Thông xuất ra bất ngờ, xuyên qua lưới đao dày đặc, bắn thẳng vào mi tâm của Lãnh Vô Cực.
Công lực của Lãnh Vô Cực không bằng Tần Phong, lập tức cơ thể cứng đờ, dừng lại mọi hành động, quyền khống chế cơ thể đã bị Tần Phong đoạt lấy.
Tần Phong thi triển Thần Túc Thông kết hợp với Phong Thần Thông, di chuyển lên phía trước, chặn lại đám người còn sống của Huyết Ảnh Môn.
Đám người Huyết Ảnh Môn thấy đã bị Tần Phong chặn ở phía trước, cùng nhau quay người lại, không có ý định nghênh chiến. Nhưng khi họ quay lại, chắn trước người bọn họ lại là vị môn chủ của Huyết Ảnh Môn đang có biểu hiện kì lạ.
Lãnh Vô Tình đã từng chứng kiến sự kì diệu của Khiếu Thần Thông, thấy biểu hiện bất thường của cha mình thì càng thêm sợ hãi, không dám nhúc nhích. Khi nghe thấy tiếng ra lệnh của Tần Phong, Lãnh Vô Tình trực tiếp quỳ gối xuống đất, cúi gằm mặt xuống, hắn đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
Tần Phong ra lệnh:
-Giết hết bọn chúng!
Lãnh Vô Cực trợn tròn mắt, không tin rằng bản thân đã mất đi quyền khống chế cơ thể, vung đao lên t·ấn c·ông người của Huyết Ảnh Môn.
Mà n·gười c·hết đầu tiên dưới đao của Lãnh Vô Cực lại là con trai hắn – Lãnh Vô Tình.
Lãnh Vô Cực hai hàng lệ tràn xuống, nhưng vẫn không khống chế được cơ thể, tiếp tục vung đao t·ấn c·ông những người còn lại.
Có Tần Phong liên tục chặn lại, cùng với việc những người khác không phải là đối thủ của mình, Lãnh Vô Tình đã nhanh chóng g·iết sạch người của Huyết Ảnh Môn.
Lúc này, Tần Phong lại ra lệnh khác:
-Thi triển ra toàn bộ đao pháp của ngươi cho ta xem.
Lãnh Vô Cực bị Tần Phong điều khiển, đã thi triển ra toàn bộ đao chiêu của Huyết Ảnh Đao Pháp.
Tần Phong chăm chú nhìn kỹ, không khỏi lên tiếng khen ngợi:
-Tốt lắm, tôt lắm, đao pháp thật sự rất hay. Bây giờ ngươi hãy dẫn ta đi tìm đao phổ của Huyết Ảnh Môn.
Tần Phong từ nhỏ đã luyện đao, đối với đao pháp có phần hứng thú, cho nên đã đánh chủ ý đến Huyết Ảnh Đao Pháp của Huyết Ảnh Môn. Tần Phong cũng thật độc ác, c·ướp đi đao phổ của Huyết Ảnh Môn, lại còn tận diệt toàn bộ Huyết Ảnh Môn.