Không Phụ Thê Duyên
Chương 92
Hoắc Thù nhịn không được híp mắt nhìn hắn cười, tiếp theo lại lười biếng ngồi trên ghế đá, phơi ánh nắng mặt trời ấm áp ngày xuân
Bởi vì di chứng phóng túng tối hôm qua, cho nên hôm nay Hoắc Thù không cách nào dạo quanh Vệ Quốc Công phủ cẩn thận, ngồi một lát, liền quyết định về phòng nghỉ ngơi một lát
"Nếu không để ta ôm nàng trở về?" Nhiếp Ngật hỏi, lo lắng nàng quá mệt đi về không nổi
"Không cần, chỉ một chút đường thôi mà" Hoắc Thù không thèm để ý xua xua tay nói, tuy rằng nơi nào đó giữa hai chân xác thật có chút không thoải mái, nhưng cũng không nghiêm trọng đến trình độ đi trở về không được
Nghĩ đến đây, mặt nàng cũng có chút hồng, ngượng ngùng nhìn nam nhân bên cạnh
Nhiếp Ngật thấy khuôn mặt tiểu cô nương hồng toàn bộ, tưởng là nàng bị phơi nắng, lo lắng thân thể nàng không khỏe, liền nói: "Tối hôm qua nàng vất vả rồi, vẫn là để ta ôm nàng trở về đi"
Dứt lời, cũng không chờ nàng cự tuyệt, lấy tay đưa qua, dễ dàng ôm người nàng lên
"Không... không cần" Hoắc Thù hơi lắp bắp, nhỏ giọng nói: "Hiện tại vẫn là ban ngày ban mặt, còn có rất nhiều người nhìn đó"
"Không ngại, hiện giờ chúng ta là phu thê, hơn nữa còn ở trong viện của mình, sẽ không có ai nói" Vẻ mặt Nhiếp thế tử chính khí lẫm nhiên
"Ừm"
Vì thế nàng bất động, mặc hắn ôm về phòng
Những nha hoàn đang chờ xa xa trên bậc thang thấy được màn này, cũng có chút ngốc, thấy thế tử ôm người đi rồi vội đuổi theo sau