[Hxh Đồng Nhân] Thuần Túy Thiên Nhiên Ngố
Chương 80
Băng Điệp Vũ đương nhiên không phải là tên thật của cô, nhưng đã tới một thế giới mới, cuộc sống lần nữa bắt đầu, đương nhiên phải chọn một cái tên mình thích, vậy nên cô đổi thành cái tên này.
Người xuyên không thường hay có những đặc quyền, vậy nên khi xuyên không, cơ thể cô được cải tạo, Băng Điệp Vũ xuyên đến không lâu đã học được Nen. Từ khi ở thế giới cũ, cô đã si mê manga "Hunter x Hunter", bởi vậy cô thuộc lòng hệ thống Nen, và tự mò mẫm ra năng lực Nen trị liệu.
Cô đến thế giới này, vừa hưng phấn vừa sợ hãi, dù rất rất thích Lữ Đoàn, nhưng lý trí nhắc nhở cô họ tàn nhẫn và thích gϊếŧ chóc tới mức nào, nên cô cũng không dám chủ động lại gần. Nhưng phải chăng cô đến đây là do định mệnh an bài, chỉ mở một phòng khám nhỏ lại bắt gặp và chữa trị cho Shalnark khi anh bị gãy tay.
Sau đó, trong khoảng thời gian ở chung, cô vô tình tiết lộ nhiều tin tức, hơn nữa do thiên vị Lữ Đoàn, khi nghe Shalnark bảo chuẩn bị có phi vụ ở Yorknew, cô rốt cuộc tiết lộ tin về cái chết của Uvogin. Đương nhiên, cô phải nói rằng mình có năng lực tiên tri. Có lẽ vì thế giới này có nhiều loại năng lực đặc biệt, nên Shalnark không hề nghi ngờ cô, thậm chí vô cùng cảm kích lại cẩn thận đưa cô tới gặp Đoàn Trưởng.
Lúc mới gặp Chrollo, Băng Điệp Vũ cũng sợ hãi. Nhưng Chrollo dịu dàng lịch thiệp như vậy, dù biết bản tính của vị đế vương bóng tối này, Băng Điệp Vũ vẫn không kiềm chế được mà chìm đắm. Trước kia khi đọc manga, cô cũng thấy tội nghiệp cho Kurapika, nhưng vì yêu Chrollo, cô quyết tiết lộ thân phận của Kurapika, để cho anh sớm đề phòng. Nhưng không hiểu vì sao, khi cô định mở miệng nói thì không âm thanh nào phát ra. Bởi một thế lực vô hình nào đó, cô không thể nói ra.
"Một lời tiên đoán rất thú vị." Chrollo mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn Băng Điệp Vũ. "Dù buổi đấu giá chưa bắt đầu, nhưng anh tin lời tiên đoán của em, bởi em đã nói đúng ra kế hoạch của anh."
"Dạ, v-vâng, em, em sẽ cố gắng!" Băng Điệp Vũ đỏ mặt, nắm chặt bàn tay. Cô phải cố hết sức giúp Chrollo và chiếm trọn trái tim anh ấy.
Vì chưa đến buổi đấu giá nên các thành viên Lữ Đoàn đều yên lặng tụ tập ở vùng ngoại ô ngoài thành phố Yorknew. Bỗng điện thoại của Feitan vang lên, mọi người quay sang nhìn, thấy vẻ mặt hắn bỗng trở nên bình dịu hơn hẳn, nghe máy.
"Tiểu Quai đến rồi à?" Shalnark hỏi.
"Ừ, đến rồi, ta đi đón nó."
"Tôi cũng đi." Shalnark không muốn bỏ qua cơ hội đến gần Du Quai, cũng nhảy lên nóc nhà đuổi theo.