Hôm Nay Vợ Chồng Đỉnh Lưu Lại Show Ân Ái Ư?

Chương 70

Mãi sau khi cô tè xong, Cố Tây Trầm mới bấm xả nước bồn cầu cho cô.

Nghe tiếng nước xối xả, Lâm Vãn cảm thấy cả người bất ổn.

Cô bị Cố Tây Trầm chơi đến mức tè ra!

“Cố Tây Trầm, tên biến thái nhà anh!”

Lâm Vãn quát, giọng mang theo tiếng nức nở.

Huyệt nhỏ phía dưới còn đói khát mút chặt lấy đồ hàng của Cố Tây Trầm, dường như vẫn chưa thỏa mãn.

Nghe tiếng nức nở của cô, Cố Tây Trầm hơi bị đau lòng. Nhưng thân thể lại trở nên nhạy cảm hơn nhiều.

Con ciu của anh như nóng ran như que lửa, sưng lớn thêm mấy phân.

côn th*t khổng lồ cứ bành trướng trong lỗ nhỏ như muốn căng nứt cái lỗ ra.

“Thế thì bím của Vãn Vãn đang bị bọn biến thái chơi này!”

Giọng Cố Tây Trầm khàn khàn.

“Cô bé của Vãn Vãn nhà anh vừa múp vừa nhiều nước, cứ cắn lấy thằng nhỏ của anh không buông. Thích bị tên biến thái đ* như vậy hả?”

“Cố Tây Trầm, anh đừng nói nữa.”

Mặt Lâm Vãn đỏ bừng như trái cà chua.

Cô không ngờ hóa ra Cố Tây Trầm còn có một mặt trái như thế. Tính anh vốn lãnh đạm, sao có thể nói ra những lời thô thiển này chứ?

“Được rồi, không đùa Vãn Vãn nữa. Để anh bắn vào trong em một lần rồi anh nấu cơm cho em sau, được không?”

Cố Tây Trầm hôn lên cổ cô.

Lâm Vãn lúc này vừa thẹn vừa vội, nào có tâm trạng phản bác Cố Tây Trầm. Cô chỉ có thể mặc kệ anh thọc vào rút ra.

Hơn nữa, cô đang rất đói bụng. Hai người làm suốt từ trong xe vào đến trong nhà rồi.

Loại chuyện này tiêu hao thể lực quá. Bụng cô sôi ùng ục.

“Xem ra Vãn Vãn của anh đói lắm rồi. Để anh phịch nhanh hơn nữa nhé.”

Cố Tây Trầm nói rồi bắt đầu cuộc chiến.

Tốc độ của anh quá nhanh, con chim to lớn cứ thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma. Nước dâm trong khu vườn bị anh sục thành bọt trắng xóa.

“A a… Cố Tây Trầm, nhanh quá…”

Lâm Vãn hét lên, nhưng cô không phản kháng.

Cô muốn hòa làm một với Cố Tây Trầm, muốn ở bên người con trai cô thích từ thời thiếu nữ. 

Đến khi Lâm Vãn sắp chịu hết nổi, Cố Tây Trầm mới xuất ra tinh dịch nóng bỏng.

Lượng lớn t*ng trùng bắn vào huyệt cô, chỉ thấy bụng Lâm Vãn hơi căng lên vì tràn đầy, như mang thai.

Bắn xong, Cố Tây Trầm mới rút ra.

“Em bé của anh muốn tắm nhanh hay ngâm mình nào?”

Cố Tây Trầm đặt Lâm Vãn xuống.

“Anh đi nấu cơm trước đi, em muốn ngâm mình một lát.”