Hệ Thống Thâu Hương
Chương 241
Vũ vẫn tỏ ra bình thường đi đến nhân viên chỗ nhân viên trả phòng.. đương nhiên những vết máu nó gây ra đã được thanh lý sạch sẽ.. Vũ không muốn tạo ra rắc rối cho Dương Mịch.. dù sao cô ta cũng trợ giúp cậu một lần cho nên Vũ mới có suy nghĩ không liên lụy đến nàng.. hơn nữa cũng vì thân phận Dương Mịch là một nữ nhân xinh đẹp..
""": đưa tôi đến chỗ nào ăn ngon nhất ở đây được không..
. Ngồi trên xe taxi.. Vũ đối với người đàn ông lái xe taxi nói.. hoạt động từ sáng tới giờ đã làm cái bụng cậu trở nên đói meo.. cần tiếp thêm năng lượng rồi mới có nhiều suy nghĩ đi làm việc khác.. vì thế lựa chọn cho tài xế taxi đưa mình đi nơi nào tìm đồ ăn là lựa chọn tốt nhất.. người ta quen thuộc chỗ này tất nhiên phải biết được nhiều chỗ ăn ngon rồi..
""": tốt.. Cậu chờ 10 phút sẽ tới nơi.. chỗ đó tôi đảm bảo cậu ăn quên cả lối về luôn..
. Tài xế taxi cười lên đầy khoái trá.. biết thiếu niên trên xe từ tỉnh thành khác đi tới hắn rất nhiệt tình nói chuyện.. nghề nghiệp mang đến cho tài xế taxi khả năng đối đáp tự nhiên.. còn giới thiệu một số phong tục cùng nơi nên đi du lịch cho Vũ biết.. và tiện lợi hơn khi gọi mình chở đi..
""": nhất định tôi sẽ đi... Lúc đó lại làm phiền chú rồi..
. Mới đâu Vũ còn tưởng rằng lão tài xế tốt bụng chỉ đường chứ.. thì ra đang tự mình chào hàng thôi.. cũng biết những người này vất vả kiếm tiền cậu không so đo làm gì.. cười lên cùng tài xế trò chuyện vui vẻ.. bèo nước gặp nhau cậu cũng không muốn quá tin tưởng nhiều đối với người xa lạ.. chẳng qua nếu là trò chuyện thì đơn giản..
""": chỗ này chính là nơi tôi nói.. ăn vừa ngon lại còn rẻ.. Cậu vừa lòng rồi chứ..
. Lão tài xế đưa Vũ đến một khu hàng ẩm thực dành cho khách du lịch.. lão cười đầy vui vẻ khi nhận tiền từ Vũ rồi nhanh chóng chạy xe đi.. còn không quên cho Vũ số điện thoại riêng của mình nói cần gọi xe thì cứ liên hệ với hắn.. quả nhiên là một người đam mê với công việc..
""": tôi ăn thử được không?..
. Vũ đi đến một gian hàng nhỏ bên trên có những món ăn đường phố trông khá bắt mắt.. chỉ vào một thanh xúc xích bên ngoài phũ lớp bơ được chiên vàng đẹp mắt.. nhìn chủ quán cậu lên tiếng dò hỏi..
""": không được.. cậu phải mua mới được nếm thử..
. Chủ quán lắc đầu từ chối.. hắn làm ăn chứ không phải làm từ thiện.. ai đi đến cũng muốn thử vậy còn không bằng ở nhà cho rồi.. nguyên liệu thì đắt đỏ mà lời lại chẳng được bao nhiêu..
""": vậy cho tôi một thanh..
. Nhìn ngon thế kia cơ mà.. Vũ cuối cùng không chịu được cái bụng đói của mình lựa chọn bỏ tiền ra mua một thanh thử.. Trời ơi không thử không biết.. thử rồi lại muốn ăn thêm.. và thế là trong sự kinh ngạc của đám người.. Vũ mua 10 cái bắt đầu tự mình ăn ngay tại chỗ.. điều này làm cho người xung quanh nhìn với cặp mắt đầy hâm mộ.. những người đi đến đây đều là fan của thức ăn đường phố.. sẽ không ai cảm thấy khác lạ khi chứng kiến một người ăn nhiều.. họ còn cảm thấy ghen tị nữa là đằng khác.. ai cũng mơ ước có một cái bụng đói ăn hết những thức ăn trên đường phố nhưng sự thật lại rất phũ phàng.. họ mới đi một phần ba gian hàng thức ăn trên bụng đã cảm thấy no.. vì thế mới có cảnh tượng hâm mộ ở đây..
""": cô đụng làm tôi rớt đồ rồi nè..
. Đang ăn ngon không biết từ đâu xuất hiện một cô gái.. nàng đeo kính mắt che giấu đi khuôn mặt thật sự của mình.. khi đến bên cạnh Vũ nàng cố tình đụng vào người cậu.. điều này làm Vũ thấy khó chịu.. trời đánh tránh miếng ăn vậy mà cô ta lại làm rớt thức ăn.. không phải nữ nhân Vũ đã một đạp cho bay rồi..
""": xin lỗi.. xin lỗi.. tôi không cố ý.. Tôi có thể nói chuyện riêng cùng anh được không?..
. Cúc Tịnh y hưng phấn Suýt chút nữa kêu to.. nhìn đến người mình ngày nhớ đêm mong làm nàng muốn ngất xỉu vì kích động.. việc cố tình động đến Vũ làm cậu rớt đồ ăn chính xác là chủ ý của nàng.. chỗ này đông người khiến Cúc Tịnh y không dám lộ ra khuôn mặt thật.. bằng không những con ruồi bám theo nàng làm sao bây giờ..
""": không cần.. bụng Tôi còn đang đói không đi đâu..
. Liếm mép tỏ ra mình còn thèm thuồng.. quay người đi về phía trước Tìm món ăn ngon mới.. đi đến chợ ẩm thực làm sao chỉ ăn một món đã quay về rồi.. dù cô gái vừa rồi làm cậu không thích nhưng không thể vì một chút thức ăn mà gây sự với cô gái được.. vì thế bỏ qua cô ta mời.. Vũ hứng thú đánh giá món ăn xung quanh mình..
""": là Tôi làm rớt thức ăn của anh vậy bữa nay anh ăn bất cứ thứ gì sẽ do tôi trả.. như vậy được không?..
. Kế hoạch gặp riêng của nàng thất bại rồi.. Cúc Tịnh y không nản chí.. nàng lẽo đẽo theo sau Vũ với mong muốn thiếu niên trước mặt để ý tới mình.. thời gian qua Cúc Tịnh y đã quá khổ sở rồi.. không muốn lập lại tình trạng đó nữa.. cơ hội trước mặt làm quen người trong lòng sao cô dễ dàng bỏ qua cho được..
""": tùy cô.. nói trước là tôi ăn nhiều lắm á.. chuẩn bị tâm lý mang đầy túi tiền đi nhé..
. Vũ nhếch mép cười.. nụ cười ấy làm cho Cúc Tịnh y bên cạnh chút nữa gục ngã.. cô giống như một người mất hồn đi theo sau Vũ trả tiền.. ngày trả tiền thối cô cũng bỏ qua làm cho chủ quán vui vẻ muốn chết..
""": Tôi ăn no rồi.. bây giờ cô có thể nói mục đích được chưa?..
. Hơn 1 giờ đồng hồ vũ chạy từ đầu trợ thức ăn đến cuối chợ.. nó không nhớ tới mình đã ăn bao nhiêu thức ăn vào trong bụng nữa.. lúc này Vũ cảm thấy cái bụng của mình căng căng.. nhưng mà cúng đầy thỏa mãn.. cuối cùng chú ý tới cô gái theo mình hơn 1 giờ đồng hồ.. Thực ra cậu có thể dùng thấu thị thuật quan sát nhưng Vũ không có làm vậy mà là hỏi cô ta tiếp cận cậu có mục đích gì..
""": tôi.. Lần trước là tôi không đúng.. cậu đừng để chuyện đó trong lòng được không...
. Nàng ấp úng trả lời.. nghĩ đến mình nói tới ân nhân thần kinh làm Cúc Tịnh y cũng phải đỏ mặt.. Vũ mạo hiểm cứu cô Vậy mà nhận lại được câu nói khó nghe.. nàng sợ mình gây ra ấn tượng không tốt lần trước dẫn đến Vũ không thích..
""": Cô nói gì tôi không hiểu.. Tôi Mới gặp cô lần đầu sao có chuyện lần trước cho được?..
. Vũ không còn lời gì để nói.. dù cậu có cảm giác quen thuộc chút ít nhưng đeo kính mắt to thế kia Ai mà biết Cô ta là ai.. Đúng là một nữ nhân khó hiểu..
""": Anh.. Anh không còn nhớ đến tôi nữa rồi sao..
. Nói chưa kết thúc câu nàng nức nở luôn rồi.. cái cảm giác người mình thích không có ấn tượng gì đối với mình làm Cúc Tịnh y thấy khó chịu.. vì thế nước mắt không bị cản trở bắt đầu tràn ngập đôi mắt xinh đẹp..
""": này.. Cô nói chuyện bình thường là được rồi Cớ sao lại phải khóc.. tôi có làm gì cô đâu..
. Giọng nói Vũ cũng tràn đầy ủy khuất.. khoảng cách giữa cậu và cô gái còn hơn một mét đấy.. chưa có hành động gì mà cô ta nức nở.. người ngoài không biết còn tưởng rằng Vũ bắt nạt cô ta ấy chứ..