Hành Trình Của D

Chương 14: Chương 14


Nghe được chuyện L, H và Linh đã thức tỉnh xong cả bốn sức mạnh của mình, tôi thấy hơi bực mình một tí.

Nhưng rồi cũng nghĩ (dần dần rồi cũng tỉnh hết thôi mà, lo gì).Sáng hôm sau (sau cái hôm có con quái vật đến) tôi thức giấc và vẫn làm những việc như mọi khi: đánh răng, thay quần áo bla..bla.

Và quan trọng nhất là gọi Linh đi học.Trên đường đi học chúng tôi có nói chuyện với nhau về những thứ có thể sắp xảy đến.

Linh vẫn cười, vẫn cái nụ cười mê hồn đấy.

Lúc nào cũng tươi cười được, nhìn Linh cười là tôi cũng thấy ấm lòng rồi.

Vừa mới vào cửa lớp, hai đứa tôi đã nghe thấy tiếng chúng bạn chém gió với nhau rồi:“mày có biết chuyện con quái vật hôm qua không…”.“thấy bảo nó cắn chết một người mà phải không”.“chúng mày biết nữ chiến binh mặc giáp đã tiêu diệt con quái vật kia là ai không ?“.“thấy người ta nói là tiên thì phải”.Bla…Bla…Bla…BlaCái vụ việc hôm qua đã và đang trở thành chủ đề nóng để mọi người bàn tán rồi, lên cả thời sự nữa cơ mà.

Nhưng ngoài cái việc xác con quái vật biến mất hoàn toàn, thì mọi người đang dồn sự chú ý vào nữ chiến binh đã tiêu diệt nó.

Mọi người không biết Linh là ai cũng đúng thôi, đội mũ giáp như thế làm sao mà nhìn thấy mặt được (cũng giống cái lúc gặp Linh trong giấc mơ).


Mặc cho chúng nó chém gió, tôi Linh L và H vẫn ngồi một chỗ bàn chuyện liên minh (căn bản là biết hết rồi nên không hóng hớt cho lắm).“Quái lạ hôm nay sao không thấy trống vào giờ thế nhỉ” H thắc mắc.L đáp: ”chịu thôi, các cô giáo vẫn khó lường mà“.Tôi cười: ”tranh thủ nghỉ được phút nào hay phút đấy”.Linh đập nhẹ vào vai tôi nói: ”cậu ý, chỉ thế là giỏi”.Thật sự mà nói thì cái tình cảm Linh dành cho tôi nó cứ kiểu kiểu gì ý, nếu nói là bạn thân thì lại thừa mà người yêu thì lại thiếu (trên mức bạn thân và gần chạm tới mốc người yêu).