Gục Trước Dịu Dàng

Chương 72: Thế giới song song 2

Xe đạp dựng bên đường, cô gái trẻ dừng chân dưới gốc cây anh đào. 

Chiếc áo hai dây trắng ẩn mình trong lớp sơ mi mỏng màu vàng nhạt, gió thổi lên, cô gái đưa tay vén những sợi tóc lướt qua gò má vào sau tai, ngón tay móc vào chiếc chiếc bông tai, một chiếc bông tai nhỏ bé rơi xuống. 

“Ting——” 

Tiếng chuông điện thoại vang lên liên hồi cắt ngang sự chú ý của Tư Họa, trong điện thoại Kha Giai Vân hỏi vị trí của cô: “Họa Họa, sao vẫn chưa đuổi kịp thế? Cậu có tìm được đường không? Bọn mình đợi cả nửa ngày rồi vẫn không thấy bóng dáng cậu đâu.”  

“Mình đang đi bộ dọc theo con đường, đợi chút, đến ngay bây giờ đây.” Giẫm lên chiếc bàn đạp, Tư Họa đạp xe, tiếp tục đi về phía trước. 

Người đàn ông dưới tán cây vừa mới di chuyển bước chân, nhìn theo bóng lưng đã dần dần đi xa, tay cầm máy ảnh đi tới chỗ cô gái vừa mới dừng lại. Vô tình cúi đầu xuống, đôi mắt người đàn ông chợt lóe sáng, cúi người nhặt chiếc bông tai rơi ở trên đất lên. 

Là một chiếc bông tai hoa anh đào màu hồng. 

– 

Cuộc thi của Kha Giai Vân và Hạ Vân Tịch không có người chiến thắng, mấy cô gái chạy ở phía trước đã mệt lả người, thi nhau dựng xe đạp sang một bên thì đứng nghỉ ngơi, tiện thể chờ Tư Họa đang bị tụt lại phía sau. 

“Hạ Vân Tịch, cậu nói cậu tranh giành với mình cái gì chứ?” Kha Giai Vân cúi người xoa nắn hai chân, nếu như không phải vì chú ý đến hình tượng gái xinh thì cô chỉ muốn trực tiếp nằm luôn trên đất.

Quá là mệt. 

Ban nãy vì muốn đạt được vị trí thứ nhất, hai người đạp xe suýt chút nữa là lao luôn xuống cống rồi. 

“Không phải là mình giành với cậu, cậu chơi thì cứ chơi đi, sao cứ nhất định phải kéo theo Họa Họa.” Hại anh trai cô không cách nào trải qua thế giới hai người cùng với Họa Họa để gia tăng tình cảm.

“Họa Họa là bạn của mình, ra ngoài chơi tất nhiên là phải dẫn theo cậu ấy rồi.” Không thể nào cô với hai người bạn cùng phòng khác là một nhóm, để lọt lại một mình Tư Họa được chứ?

“Mình…” Hạ Vân Tịch vặn vẹo ngón tay, rất muốn nói rõ ràng trước mặt mọi người. Nhưng anh trai cô hiện giờ vẫn chưa theo đuổi được Tư Họa, nếu như cô nói ra có thể sẽ không quá thích hợp. 

Bỏ đi, tạm thời nhẫn nhịn, đạp xe đi một vòng, vẫn còn hơn nửa buổi chiều, đủ để hai người họ đi chơi với nhau.

Khoảng mười phút sau, cuối cùng Tư Họa cũng đuổi kịp, Kha Giai Vân tỏ ý năm cô gái cần phải đi cùng với nhau. Tư Họa giải thích nguyên nhân vừa nãy dừng lại: “Lúc nãy trên đường mình đi tới đây nhìn thấy mảnh rừng anh đào ở phía dưới, cảnh sắc rất đẹp.” 

Năm nay các cô tới sớm, cánh hoa ở những cành dưới thấp còn chưa bị bẻ cong, không chừng qua mấy ngày nữa ở đây sẽ xuất hiện rất nhiều thang gấp, ghế, đến lúc đó đâu đâu cũng là du khách mượn hoa để chụp ảnh.


Hạ chó: Không vội, tôi vẫn còn có thời gian năm năm.

Ngôn Tuyển: Ò.