Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 55
Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
....
Nhan Khê vẻ mặt bình tĩnh nhìn người phụ nữ trước mắt, nở nụ cười: "Đúng vậy."
Ngụy Hiểu Mạn sắc mặt đại biến, một lúc lâu sau mới cúi đầu, "Thật xin lỗi."
"Tôi nhận lời xin lỗi của cậu, cậu còn gì muốn nói nữa không?" Nhan Khê lễ phép cười nói, "Tôi còn phải cùng đồng nghiệp ăn tối, cậu chặn tôi như vậy, tôi sợ sẽ không biết giải thích thế nào với đồng nghiệp."
Khóe môi Ngụy Hiểu Mạn run rẩy, lặng lẽ đi qua bên cạnh nhường đường.
Không ngờ Ngụy Hiểu Mạn lại phối hợp như vậy, Nhan Khê kinh ngạc nhìn cô ấy một cái. Năm đó cô thật không ngờ Ngụy Hiểu Mạn dám làm ra chuyện khiến người ta phỉ nhổ như vậy, hiện tại cô cũng không ngờ, Ngụy Hiểu Mạn lại đột nhiên tới tìm cô.
Chuyện năm đó làm cho mối quan hệ trở nên khó coi, biết rõ nếu hai người gặp lại nhau cũng sẽ không có cảm giác vui sướng gặp được bạn cũ, cô ấy cần gì phải nghĩ mọi biện pháp để đến gặp cô một lần? Giống như trước đây, mỗi người một cuộc sống, về sau không liên quan đến nhau nữa mới là kết cục tốt nhất.
Trong trí nhớ, Ngụy Hiểu Mạn diện mạo ngọt ngào, làn da tuy trắng, nhưng rất có huyết sắc, sẽ không gầy như vậy.
Nhìn đôi môi đỏ mọng diễm lệ của Ngụy Hiểu Mạn, trong lòng cô có một loại cảm giác kỳ quái khó tả.
Ăn cơm xong với đồng nghiệp, chính thức nhận Trương Hạo làm thầy, Nhan Khê lái xe về nhà.
Tắm rửa xong mở máy tính, bình thường nhóm bạn học rất ít người nói chuyện, thế nhưng lại có rất nhiều lịch sử trò chuyện, cô mở ra lật lại lịch sử, hoá ra là Ngụy Hiểu Mạn sắp kết hôn, chú rể là học đệ thấp hơn bọn họ một khóa, vị học đệ này nhà ở Đế Đô, cho nên lễ cưới cũng được tổ chức tại khách sạn Đế Đô.
Tiểu Như: Không đi.
Mẫn Mẫn: Không đi, không có dư tiền.
Đại Hà: Cả hai cậu vẫn chưa ngủ à?
Tiểu Như: Cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu, ngủ cái gì mà ngủ.
Nhan Khê thấy hai người này rất nhanh chuyển đề tài tán gẫu sang các soái ca mỹ nữ, biết các cô ấy không muốn làm cho mình buồn, cho nên mới thể hiện rõ thái độ như vậy. Cô mỉm cười nói một câu trong nhóm.
Đại Hà: Các cậu thích soái ca mỹ nữ nào, tớ làm trong đài truyền hình, nếu may mắn gặp được, sẽ mặt dày giúp các cậu xin chữ ký.
Tiểu Như: Cũng không đặc biệt thích lắm, gần đây có xem bộ phim 《Cửu Thiên Truyền Thuyết》nam chính rất đẹp trai, hình như tên là Từ Tiểu Sinh, nếu cậu gặp được anh ta, cậu có thể giúp tớ xin chữ ký.
Đang lo không có đề tài để tìm Nguyên Dịch nói chuyện phiếm, Nhan Khê cảm thấy nhờ anh hỏi xin chữ ký của Từ Tiểu Sinh, lý do rất hợp tình hợp lý.
Nguyên Dịch vừa xử lý xong tài liệu trong hòm thư, điện thoại di động của Nhan Khê gọi tới.
"Nhan Tiểu Khê, trễ như vậy còn không ngủ?"
"Ai? Từ Tiểu Sinh... Tôi không biết."
"Nể tình cô cầu xin tôi, tôi sẽ giúp cô hỏi Kiều Sinh một chút." Nguyên Dịch đóng cửa thư phòng lại, nghe người phụ nữ ở đầu dây bên kia lải nhải nói nhận một người làm thầy, áo hôm nay mặc còn bị đụng hàng với một nghệ sĩ, nhưng màu áo của đối phương không đẹp bằng màu áo của cô.
Trước đây cảm thấy phụ nữ cằn nhằn rất nhàm chán, nhưng bây giờ anh phát hiện ra rằng có một số phụ nữ cằn nhằn vẫn rất đáng yêu.
Một người nói, một người nghe, thỉnh thoảng cãi hai câu, bất tri bất giác đã hơn nửa tiếng trôi qua. Sau khi cúp điện thoại, Nguyên Dịch ngây người thật lâu, mới nhớ tới chuyện Nhan Khê nhờ anh.
"Anh Dịch" Từ Kiều Sinh vừa quay xong cảnh đêm, đang chuẩn bị lên xe bảo mẫu nằm một hồi, liền nhận được điện thoại của Nguyên Dịch.
"Nghệ sĩ nhỏ tuyến 28 kia tên là Từ Tiểu Sinh, em có biết không, hắn diễn phim gì vậy?"
"Dạ?"
"Anh Dịch, anh là anh họ của em, nam chính trong 《Cửu Thiên Truyền Thuyết 》 không phải tên là Từ Tiểu Sinh, hắn tên là Từ Kiều Sinh, cũng chính là em họ của anh." Từ Kiều Sinh thật muốn tức giận, "Nói đi, anh tìm em có chuyện gì?"
"Ảnh kèm chữ ký? Ai muốn, có phải chị dâu muốn hay không?"
Từ Kiều Sinh nhất thời hứng thú, "Lần sau chị dâu còn muốn ảnh có chữ ký của em, chỉ cần chị ấy nói với em một tiếng, bảo em ký mười tấm cũng không thành vấn đề."
"Anh nhớ rõ sinh nhật của em sắp đến?" Nguyên Dịch cảm thấy hai chữ "Chị dâu" này rất thuận tai, "Anh đặt cho em đặt một chiếc xe, nửa tháng sau có thể giao đến, coi như quà sinh nhật."
"Cám ơn anh Dịch, anh quả nhiên là anh trai thân yêu của em." Từ Kiều Sinh nhất thời quên mất chuyện Nguyên Dịch không nhớ rõ hắn diễn bộ phim nào, vui vẻ cảm ơn Nguyên Dịch, quay đầu hai mắt sáng quắc nhìn người đại diện, "Vừa rồi đạo diễn không phải muốn tôi quay lại một cảnh sao? Đi, tôi quay lại một lần nữa."
Trợ lý: ???
Giúp Nhan Khê xin chữ ký, Nguyên Dịch lướt danh sách liên lạc trong tay, nhịn không được nhắn tin cho Nhan Khê.
Nếu cô ấy ngủ, cũng sẽ không làm phiền cô ấy.
Tin tức gửi đi không bao lâu, Nhan Khê đã trả lời tin nhắn.
Nhan cẩu độc thân: O (∩_∩) O Cảm ơn.
Nguyên Dịch cảm thấy, biểu hiện mỉm cười cùng với dấu chấm câu, đáng yêu đến mức không thể tả. Sau đó dùng giọng điệu nghiêm túc trả lời đối phương.
【 Không cần cảm ơn.】
"À" Nhan Khê lăn lộn trên giường, gửi tin nhắn trong nhóm bạn bè.
Đại Hà: Chữ ký đang đến, chờ vài ngày giao cho các cậu.
Tiểu Như: Đại Hà, cậu là dòng sông đẹp nhất trong trái tim tớ.
Đại Hà: Muốn cảm ơn tớ, chỉ cần suy nghĩ giúp tớ, tớ cần sự thông thái của các cậu.
Mẫn Mẫn: Chuẩn tấu.
Đại Hà: Làm thế nào để ăn cỏ gần hang?
Tiểu Như: Tớ cảm thấy trước tiên phải xác định anh ta có phản cảm với cậu hay không, nếu anh ta có hứng thú với cậu, nhanh chóng ăn luôn đừng ngần ngại. Nhưng nếu anh ta không có, cậu nên nhanh chóng rút lui, theo đuổi người đàn ông không thích mình, sẽ làm tổn thương cả hai. Cách tốt nhất là, cậu muốn ăn cỏ gần hang, cỏ gần hang phải tự nhảy vào miệng cậu, chỉ chờ cậu mở miệng.
Cỏ gần hang tự nhảy vào miệng...
Nhan Khê sờ sờ mặt, có lý, nếu đúng như vậy thì thật tốt.