Động Lòng - Lệ Vụ
Chương 40: Quan hệ người yêu
“Thích?”
“… Ừm”.
Một lúc sau, Khương Gia Di lề mề liếc sang cô bạn: “Sao cậu chẳng bất ngờ gì vậy?”
“Chỉ có thể nói là nằm trong dự đoán thôi”. Trần Thiện gật đầu, cười bất đắc dĩ: “Mặc dù mình không biết thường ngày hai người ở bên nhau như thế như nào nhưng kiểu người vừa trưởng thành, chu đáo lại phong độ lịch thiệp như Chu Tự Thâm, còn biết lãng mạn nữa thì chắc chắn mấy chàng trai chưa trải đời không phải là đối thủ của anh ta. Hơn nữa, anh ta còn là hình mẫu lý tưởng của cậu, không khống chế được mà bị cuốn theo cũng quá bình thường”.
“Mình nói với cậu không phải để cậu đếm ưu điểm của anh ấy…”. Khương Gia Di hậm hực nhoài người trên sô pha, giận hờn oán trách.
“Thế cậu muốn mình nói khuyết điểm chứ gì? Thôi được, kiểu đàn ông thế này rất khó khống chế nhưng điểm này có thể tạm gác sang một bên. Nếu như trong trường hợp cậu thích anh ta mà anh ta lại không thích cậu, không nghiêm túc với cậu thì đó mới là khuyết điểm lớn nhất”.
Nói trúng tim đen rồi.
Mặc dù thâm tâm Khương Gia Di hiểu rõ chuyện này nhưng bất chợt nghe được từ miệng Trần Thiện, cô vẫn thấy cảm giác chua xót lẫn chán nản trào dâng. Trong mối quan hệ này, người nào động lòng trước chính là người thiệt nhất.
Cô thở dài: “Mình không nhìn thấu anh ấy nghĩ như thế nào?”
Như tối hôm qua, rõ ràng Chu Tự Thâm có thể không cần quan tâm cô, thân ai nấy ngủ. Nhưng anh lại làm những hành động săn sóc lẫn che chở cho cô vô cùng tự nhiên, thậm chí nó giống như xuất phát từ chính bản năng trong anh.
Trần Thiện nói: “Hỏi anh ta xem?”
“Vẫn đừng hỏi thì hơn”. Cô do dự ít lâu rồi tiếp lời: “Tạm thời không cần”.
Nếu cô đơn phương thích anh thì hành động sẽ có phần đường đột với ước định ban đầu. Hơn nữa nó cũng đồng nghĩa với việc muốn “bội ước”, đại khái bọn họ sẽ phải lập tức kết thúc mối quan hệ này. Nghĩ đến khả năng ấy, cô vẫn có chút luyến tiếc.
Nhưng lý trí đã kịp thời ngăn cô lại để giải quyết triệt để chuyện này.
đậu dưới bóng cây. Hai màu trắng đen phối hợp đơn giản nhưng đủ độc đáo, trung hòa cảm giác nặng nề và bề thế của chiếc xe.
* Cullinan Mansory: Dòng xe Roll Royce, khoảng hơn 20 tỷ đồng Việt Nam.
Phong cách của chiếc xe này khác biệt hoàn toàn với những chiếc xe thường ngày Chu Tự Thâm vẫn lái, vừa nhìn là biết không thể là của anh. Vì vậy, cô chỉ nhìn thoáng qua rồi rời mắt.
Bỗng nhiên, cánh cửa xe mở ra.
Khương Gia Di liếc một cái theo bản năng, ngay sau đó là sự sửng sốt khi thấy Chu Tự Thâm bước xuống từ ghế lái.
Anh mặc một bộ đồ bụi bặm thoải mái, nhìn qua cảm giác trẻ hơn vài tuổi so với âu phục và giày da thường ngày, anh đứng yên rồi khẽ mỉm cười nhìn cô.
Trái tim cô vui sướng muốn nhào khỏi lòng ngực, thậm chí tay chân còn luống cuống không biết làm sao.
Khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy anh hôm nay, mọi sự phòng bị và lý trí đều bảo nhau không cánh mà bay.
Có lẽ là thấy cô vẫn không nhúc nhích, Chu Tự Thâm đột nhiên nhấc chân đi về phía này. Khương Gia Di chợt hoảng hốt, vội rũ mắt nhìn chằm chằm xuống đất, né tránh ánh mắt anh.
Anh đi đến trước mặt cô: “Sao thế?”
“Chiếc xe này… không giống phong cách của anh lắm”.
“Không hợp với tôi sao?”
Giọng nói trong trẻo của cô cất lên, hai tay chắp sau lưng lắc đầu: “Thực ra còn cực kỳ thích hợp, phối màu rất đẹp”.
“Tôi còn nghĩ em sẽ thấy màu sắc rất quen mắt”.
Quen mắt?
làm quà tặng cho Khương Ngôn Đông.
* Khuy Măng sét: là phụ kiện cài cổ tay áo sơ mi của nam giới, có chức năng như khuy tay áo, nhưng là phụ kiện được tháo rời.
Cho dù Khương Ngôn Đông không biết sự thật về chiếc đồng hồ kia thì cô vẫn nên có tâm đền bù cho ông một chút.
“… Ừm”.
Một lúc sau, Khương Gia Di lề mề liếc sang cô bạn: “Sao cậu chẳng bất ngờ gì vậy?”
“Chỉ có thể nói là nằm trong dự đoán thôi”. Trần Thiện gật đầu, cười bất đắc dĩ: “Mặc dù mình không biết thường ngày hai người ở bên nhau như thế như nào nhưng kiểu người vừa trưởng thành, chu đáo lại phong độ lịch thiệp như Chu Tự Thâm, còn biết lãng mạn nữa thì chắc chắn mấy chàng trai chưa trải đời không phải là đối thủ của anh ta. Hơn nữa, anh ta còn là hình mẫu lý tưởng của cậu, không khống chế được mà bị cuốn theo cũng quá bình thường”.
“Mình nói với cậu không phải để cậu đếm ưu điểm của anh ấy…”. Khương Gia Di hậm hực nhoài người trên sô pha, giận hờn oán trách.
“Thế cậu muốn mình nói khuyết điểm chứ gì? Thôi được, kiểu đàn ông thế này rất khó khống chế nhưng điểm này có thể tạm gác sang một bên. Nếu như trong trường hợp cậu thích anh ta mà anh ta lại không thích cậu, không nghiêm túc với cậu thì đó mới là khuyết điểm lớn nhất”.
Nói trúng tim đen rồi.
Mặc dù thâm tâm Khương Gia Di hiểu rõ chuyện này nhưng bất chợt nghe được từ miệng Trần Thiện, cô vẫn thấy cảm giác chua xót lẫn chán nản trào dâng. Trong mối quan hệ này, người nào động lòng trước chính là người thiệt nhất.
Cô thở dài: “Mình không nhìn thấu anh ấy nghĩ như thế nào?”
Như tối hôm qua, rõ ràng Chu Tự Thâm có thể không cần quan tâm cô, thân ai nấy ngủ. Nhưng anh lại làm những hành động săn sóc lẫn che chở cho cô vô cùng tự nhiên, thậm chí nó giống như xuất phát từ chính bản năng trong anh.
Trần Thiện nói: “Hỏi anh ta xem?”
“Vẫn đừng hỏi thì hơn”. Cô do dự ít lâu rồi tiếp lời: “Tạm thời không cần”.
Nếu cô đơn phương thích anh thì hành động sẽ có phần đường đột với ước định ban đầu. Hơn nữa nó cũng đồng nghĩa với việc muốn “bội ước”, đại khái bọn họ sẽ phải lập tức kết thúc mối quan hệ này. Nghĩ đến khả năng ấy, cô vẫn có chút luyến tiếc.
Nhưng lý trí đã kịp thời ngăn cô lại để giải quyết triệt để chuyện này.
đậu dưới bóng cây. Hai màu trắng đen phối hợp đơn giản nhưng đủ độc đáo, trung hòa cảm giác nặng nề và bề thế của chiếc xe.
* Cullinan Mansory: Dòng xe Roll Royce, khoảng hơn 20 tỷ đồng Việt Nam.
Phong cách của chiếc xe này khác biệt hoàn toàn với những chiếc xe thường ngày Chu Tự Thâm vẫn lái, vừa nhìn là biết không thể là của anh. Vì vậy, cô chỉ nhìn thoáng qua rồi rời mắt.
Bỗng nhiên, cánh cửa xe mở ra.
Khương Gia Di liếc một cái theo bản năng, ngay sau đó là sự sửng sốt khi thấy Chu Tự Thâm bước xuống từ ghế lái.
Anh mặc một bộ đồ bụi bặm thoải mái, nhìn qua cảm giác trẻ hơn vài tuổi so với âu phục và giày da thường ngày, anh đứng yên rồi khẽ mỉm cười nhìn cô.
Trái tim cô vui sướng muốn nhào khỏi lòng ngực, thậm chí tay chân còn luống cuống không biết làm sao.
Khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy anh hôm nay, mọi sự phòng bị và lý trí đều bảo nhau không cánh mà bay.
Có lẽ là thấy cô vẫn không nhúc nhích, Chu Tự Thâm đột nhiên nhấc chân đi về phía này. Khương Gia Di chợt hoảng hốt, vội rũ mắt nhìn chằm chằm xuống đất, né tránh ánh mắt anh.
Anh đi đến trước mặt cô: “Sao thế?”
“Chiếc xe này… không giống phong cách của anh lắm”.
“Không hợp với tôi sao?”
Giọng nói trong trẻo của cô cất lên, hai tay chắp sau lưng lắc đầu: “Thực ra còn cực kỳ thích hợp, phối màu rất đẹp”.
“Tôi còn nghĩ em sẽ thấy màu sắc rất quen mắt”.
Quen mắt?
làm quà tặng cho Khương Ngôn Đông.
* Khuy Măng sét: là phụ kiện cài cổ tay áo sơ mi của nam giới, có chức năng như khuy tay áo, nhưng là phụ kiện được tháo rời.
Cho dù Khương Ngôn Đông không biết sự thật về chiếc đồng hồ kia thì cô vẫn nên có tâm đền bù cho ông một chút.