Đố Liệt Thành Tính

Chương 33: Chương 33


Edit: Gấu Gầy
Lý Văn Anh bị bắt giam không lâu, Tĩnh An Hầu bắt được vô số tử sĩ trong một đêm, đuốc sáng lướt qua kinh thành trong ngoài, vụ giáp khôi giáp mưu nghịch, cuối cùng cũng được điều tra rõ ràng một cách oanh oanh liệt liệt.
Kinh thành nổi gió chỉ sau một đêm, Vệ Toản - vị tiểu Hầu gia duy nhất biết rõ nội tình theo dõi việc điều tra, trở thành nhân vật được vạn người chú ý.
Lần cuối cùng được đãi ngộ như vậy là khi hắn từ chiến trường trở về, Hoàng đế ngự ban cây thương bạc.

Ngày hôm sau, Vệ Toản tiến cung, trở về chạy đi thỉnh an mẫu thân, vừa lúc gặp Thẩm Diên, nhìn thấy tiểu bệnh tử nói năng nhỏ nhẹ, lộ ra âm điệu của vùng sông nước.
Hầu phu nhân hỏi y tại sao bị bệnh còn chạy ra ngoài, lo lắng hai ngày nay y bệnh dưỡng thế nào.
Trước mặt mẹ hắn, Thẩm Diên luôn là một quý công tử nhã nhặn tuấn tú, nhẹ giọng nói: "Mấy ngày nay đã đỡ nhiều rồi, ngay cả cổ họng cũng không đau nữa."
Lại nói: "Con tưởng mình bệnh không nặng, nên ra ngoài dạo chơi, ai ngờ trở về muộn mới gặp phải chuyện này —— lần sau sẽ không để dì phải lo lắng nữa."
Thật là khéo léo an ủi.
Ngay cả Vệ Toản cũng gần như bị thuyết phục.
Quả nhiên, Hầu phu nhân hốc mắt sắp chảy thành nước, dặn dò y: "Lần sau đừng như vậy nữa, Hầu gia nói con và Toản Nhi không thể trở về, phải ở lại nơi không người trông coi, ta nghĩ tới, liền không ngủ được."
Lại nhớ tới cái gì, bà nói với thị nữ: "Ngọc bội lần trước ta đặt làm, lấy ra cho công tử coi thử, còn có khăn lau trán màu nước nữa, cũng lấy ra xem màu."
Thẩm Diên hiển nhiên rất vui vẻ, ánh mắt liên tục nhìn về phía thị nữ, rồi lại làm bộ nghiêm túc, nói: "Mấy thứ này con có đủ rồi, dì không cần bận tâm."
Chút tâm tư nhỏ này che giấu không sâu, cố ý ra vẻ, ai thấy cũng cười.
Thị nữ nghịch ngợm, cài lên tóc y một cây trâm nữ tử, dụ dỗ Hầu phu nhân đến xem có đẹp không.
Hầu phu nhân vừa nhìn, liền nở nụ cười, nói: "Nha đầu các ngươi, thực là hết nói nổi."
Thẩm Diên khẽ giật mình, vành tai hơi đỏ, nhưng vẫn cười cười, không đưa tay gỡ.
Chỉ nhẹ nhàng nói: "Dì cảm thấy đẹp, chính là đẹp."
Hồ điệp cánh vàng phỉ thúy ngọc châu, làm nổi bật vành tai và đuôi mắt giống như hồng ngọc của y, thật là động lòng người.
Hầu phu nhân vỗ vỗ nha đầu kia: "Mau gỡ xuống, chỉ biết bắt nạt Chiết Xuân tốt tính mà thôi."
Vệ Toản cũng không bước vào, chỉ đứng ở cửa xem náo nhiệt.
Chẳng hiểu sao, có chút buồn cười.
Tiểu bệnh tử làm bộ làm tịch với hắn mới hai ngày đã lộ ra nguyên hình, còn ở trước mặt mẹ hắn thì lại ngoan ngoãn biết bao, đối với mấy tiểu nha đầu kia cũng vô cùng dịu dàng ôn nhu, nhưng chỉ bướng bỉnh với mỗi mình hắn.