Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 6513 Từ đó trở đi
Nghe nói, năm xưa có một vị đại thần thượng cổ giáng lâm xuống đây, thi thể hóa thành đại lục Thần Huyết.
Từ đó trở đi, phiến đại lục này bắt đầu có hậu duệ thần huyết!
Sâu trong một tòa thần điện đỏ tươi, có một tế đàn huyết sắc được xây từ những viên gạch đỏ!
Ben trên tế đan có một chiếc giuờng ngọc, một thiếu phụ trung niên đang hôn mê nằm trên đó!
"Mẹ! Con xin lỗi, cũng tại con không tốt! Nếu không tại con, người sẽ không vào Quy Khư nhiều lần đến vậy!" Già Lam quỳ dưới sàn, nắm tay Thần Nguyệt Quỳnh.
Nước mắt rơi tí tách!
"Người yên tâm, con nhất định sẽ cứu người! Chỉ cần con đồng ý lấy hoàng tộc Đại Chu!"
"Người của núi Bất Chu sẽ cho người một khối ngọc hồn! Đến lúc đó, thần hồn bị tổn thương của người có thể từ từ hồi phục!"
Phía dưới tế đàn, có hai người.
Thần Nhược Hi!
Thần Mộc Dương!
Hai người im lặng.
"Chúng ta có nên nói cho em ấy biết không?"
Thần Mộc Dương nhíu mày: "Một ngày trước, Diệp Bắc Minh xuất hiện ở thành Đại La, giết chết Vương Hạo Nhiên - con trai thương hội Vương Thị và một vị cung phụng Cảnh Giới Đại La!"
Thần Nhược Hi cắn răng: "Cái tên đó, còn xuất hiện làm gì chứ?"
"Không nói tiếng nào, biến mất gần một năm!"
"Hắn giỏi lắm cơ mà? Một người phụ nữ đưa hắn đi, đánh vào tộc Thiên Thần, đánh vào Hỏa Tộc, đánh vào núi Bất Chu, lại còn đánh vào cả Đại La Thiên Cung nữa!"
"Không biết đã vơ vét được bao nhiêu bảo bối! Nhưng hắn ta thì hay rồi? Chưa từng thấy bảo, tới gặp em Già Lam một lần!"
Thần Nhược Hi tức đến nghiến răng, giậm chân bình bịch!
"Uổng công em còn nghĩ, hắn là người trọng tình cảm!"
"Nếu hắn mà trọng tình cảm, sao lại bỏ mặc Già Lam?"
"Người phụ nữ đi cùng hắn lợi hại thế, nếu cô ta ra tay, chẳng lẽ không cứu được dì Quỳnh chắc?"
Thần Mộc Dương im lặng một lúc: "Có khi, Diệp Bắc Minh có nỗi khổ riêng?"
"Nỗi khổ riêng cái gì?"
Thần Nhược Hi rất là phẫn nộ: "Giết người xong, hắn dẫn Cơ Thi Thi chạy!"
"Có khi bây giờ người ta đã có niềm vui mới rồi cơ!"