Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 6496 Nhỏ như con chim sẻ!
"Tiểu Tháp, chúng ta đi!"
"Đi đâu?"
"Đến thành Đại La! Nơi đó được mệnh danh là thành trì số một Đại La Vũ Trụ, nhất định có nguồn tài nguyên tu võ vô tận!"
Diệp Bắc Minh bay lên không trung, lấy ra chiếc tinh trạm nhỏ mà Già Lam để lại cho mình.
Nhỏ như con chim sẻ!
Đầy đủ nội thất!
Đi thẳng đến thành Đại La.
Ba ngày sau, đã đến thành Đại La.
Cảnh tượng trước mắt khiến Diệp Bắc Minh sững sờ.
Thành Đại La vốn nhộn nhịp nay đã trở nên vô cùng hoang vắng và lạnh lẽo!
Đến cả quảng Trường truyền tống cũng rất ít tu võ giả truyền tống đến!
Tu võ giả rời đi thì lại theo từng nhóm!
Ai nấy đều lắc đầu thở dài: "Thành Đại La này phế rồi!"
"Đó là đương nhiên rồi! Trong trận chiến mười tháng trước, người phụ nữ đó đã phá vỡ đạo tâm của Đại La Thiên Cung!"
"Người của Đại La Thiên Cung lại bỏ tong mon mà rời đi!"
"Người của Thiên Thần Tộc cũng tản đi rồi!"
"Thiên Đế Hành Cung của Hoàng Tộc núi Bất Chu cũng vẫn chưa được xây dựng lại!"
"Hỏa Tộc càng thê thảm hơn. Bọn họ dẫn theo tổ tinh rời khỏi núi Thần Hỏa! Bọn họ lao vào sâu trong tinh không, không rõ tung tích ... "
"Thành Đại La sắp phế hoàn toàn rồi!"
Tu võ giả rời đi đang chậm rãi thảo luận!
Có người thở dài: "Từng là thành số một Đại La Vũ Trụ! Lại không ngờ lại sụp đổ như thế này!"
Cũng có người cười khẽ: "Ha ha! Làm gì có huy hoàng mãi mãi?"
"Khi thành Đại La suy tàn, chắc chắn sẽ có các thành khác nắm bắt cơ hội để trỗi dậy!"
Lắng nghe cuộc trò chuyện của những người này.
Diệp Bắc Minh cau mày: "Tiểu Tháp, cảnh giới Đại La lại phế như vậy sao?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Sư tỷ của cậu chơi như vậy thì ai mà không phế chứ?"
Lúc này.
Một đám đông hùng hổ đi tới!
Ngồi trên một cỗ xe thần dẫn đầu là một thanh niên với nụ cười trên môi: "Ngươi làm lần này có thể nói là rất thất bại!"
Thần Chân Các phế rồi! Thành Đại La cũng phế rồi!"
'Nền tảng mà ngươi dày công xây dựng trong bao nhiêu năm qua coi như gãy hoàn toàn rồi!"
Thanh niên bắt chéo chân!
Khoe miệng mang theo một nụ cười thích thú!
"Hay là nhà họ Vương ta tốt bụng thu mua sản nghiệp nhà họ Cơ các ngươi, nhà họ Cơ các ngươi có lẽ đã bị hủy diệt từ lâu rồi!" Người thanh niên cười cợt nói.
"Ngây ra đấy làm gì? Bóp chân cho bổn công tử đi!"
Một cô gái tuyệt đẹp đang đứng trước mặt hắn ta!
Gương mặt xinh đẹp của cô tái nhợt, cơ thể hơi run rẩy.