Đế Chế Đại Việt
Chương 499: Tan tác
Năm trăm mét, đối với Kluck mà nói đây đã là một khoảng cách nguy hiểm, bởi vì pháo binh của bọn hắn sẽ không kịp lùi lại phía sau nếu có chuyện gì xảy ra. Thế nhưng chỉ có ở năm trăm mét, đạn pháo mới có thể uy hiếp được bức tường phía Tây Nam. Kluck không biết bức tường này làm từ chất iệu gì lại vô cùng kiên cố như thế, đã hai lần bị đạn pháo Tây Gốt tấn công thế nhưng lại không hề suy chuyển.
Những khẩu pháo nặng nề được dân phu và pháo binh chậm rãi đẩy lên phía trước, các khối bộ binh cũng chậm rãi tiến lên theo sau bảo vệ. Đối với Tây Gốt mới trang bị hỏa khí cho quân đội gần ba năm mà nói, mỗi ổ pháo thế này đều vô cùng quý giá. Dù sao so với các nước Bắc hải sức sản xuất của bọn hắn bị tụt lại phía sau khá nhiều, chi tiêu quốc phòng của Tây Gốt có lớn cách mấy thì cũng không thể bù vào cho sức sản xuất được. Nghe nói quốc vương gần đây quyết định hướng các nước Bắc hải nhập vào máy móc gì đó. Trên cuộc đời này Kluck chỉ phục mỗi quốc vương, Fredrick là một vị quốc vương có tầm nhìn vĩ đại, mà không phải là một kẻ bảo thủ như những người khác, chính nhờ vậy mà Tây Gốt mới có được như ngày hôm nay.
Thế nhưng không hiểu sao nhìn các binh sĩ của mình càng tiến gần bức tường Kluck lại càng cảm giác bất an. Linh tính của hắn cho hắn biết rằng nếu tiến lên nữa chỉ sợ toàn quân của hắn sẽ triệt để luân hãm. Nghĩ đến đây Kluck không nhịn được hạ lệnh.
- Toàn quân dừng lại, triệt thoái về phía sau.
Pio và tất cả quân sĩ đều ngạc nhiên. Thế nhưng mệnh lệnh đã ban ra, bọn hắn phải chấp hành. Các binh sĩ vừa hì hục đẩy pháo lên, hiện tại phải kéo pháo về. Bên trong lô cốt nhìn thấy quân Tây Gốt chỉ mới tiến gần sáu trăm mét lại bắt đầu kéo pháo về Trần Bình Trọng lập tức gấp gáp nói.
- Truyền lệnh cho pháo binh, khai hỏa. Mười loạt bắn cấp tập.
- Tọa độ (.../...), khai hỏa! Mười loạt, bắn cấp tập.
Mệnh lệnh được truyền đi, các trinh sát pháo vừa nhìn quân địch, vừa ước lượng tọa độ, sau đó dùng cơ hiệu để báo tin. Các trinh sát pháo được bố trí đứng ở các điểm cao, xuyên suốt bốn dặm có đến hàng chục điểm cao như vậy, các trinh sát truyền tin ở cách nhau vài trăm mét, dùng ống nhòm quan sát lấy nhau, khi nhận được tin tức từ trinh sát pháo ở chiến trường, bọn hắn nhanh chóng truyền lệnh đi bằng cơ hiệu, chẳng mấy chốc tin tức được truyền đến trận địa pháo 120 ly ở phía sau cùng chiến tuyến. Tiểu đoàn trường tiểu đoàn pháo tiếp nhận được tin tức quát lớn.
- Pháo 120 ly, tọa độ (.../...)!
Các pháo binh vốn trong tư thế sẵn sàng lập tức hành động, nhanh như chớp nạp 1S3IH đạn pháo và liều phóng vào bên trong buồng pháo, trắc thủ bắt đầu canh chỉnh tọa độ. Theo trục quay của trắc thủ những nòng khẩu pháo lập tức dần dần hướng cao lên thiên không. P-20D là khác biệt với các loại sơn pháo 37 ly hay 75 ly trong biên chế của Đại Việt. Ngoại trừ cỡ nòng là 120 ly, P-20D là một loại lựu pháo mà không phải là sơn pháo. Tức là P-20D là một ổ pháo bắn theo góc cao, đạn pháo bay vượt toàn bộ chướng ngại vật bắn mục tiêu không nhìn thấy đã được định sẵn.
- Chuẩn bị xong!
Nghe các khẩu đội báo cáo lại chuẩn bị hoàn tất tiểu đội trưởng lập tức phát lệnh.
- Mười phát bắn cấp tập, khai hỏa!
Ầm! Ầm! Ầm!
Mười ổ pháo đồng loạt khai hỏa, phát ra những tiếng nổ rung trời, thế nhưng dư âm của tiếng nổ trước còn chưa tan, các pháo thủ lập tức mở buồng pháo đẩy cát-tút ra ngoài, nhanh như chợp đạn pháo và liều phóng khác được pháo thủ nhét vào bên trong buồng pháo.
- Phát hai! Bắn!
Ầm, ầm, ầm.
Lại một lượt nữa khai hỏa, đạn pháo rít lên bay lên bầu trời. Liên tiếp mười phát bắn cấp tập đã hoàn thành xong trong gần ba phút. Trở về với chiến trường tại hướng Tây Nam, Kluck vừa mới phát ra mệnh lệnh lui lại liền thầy quân Đại Việt chuyển động, trên thường thành xuất hiện lít nha lít nhít quân Đại Việt làm trong lòng hắn cảm thấy không ổn, quả nhiên bị trung kết, Kluck quát lớn.
- Lui lại, nhanh chóng lui lại.
Rít! Ầm!
Thế nhưng đã muộn, tiếng rít của đạn pháo 120 ly xé gió vang lên, không đến một giây sau, mặt đất nổ tung trời, mười quả đạn pháo đồng loạt rơi xuống xới tung mặt đất lên, kéo theo là một trận mưa máu thịt của các binh sĩ Tây Gốt nằm trong diện tích pháo kích. Các binh sĩ Tây Gốt vẫn còn chưa hết bàng hoàng thì loạt rít thứ hai, thứ ba, thứ tư...mười loạt pháo cày đi cày lại một diện tích rộng chưa đầy một cây số vuông, một trăm quả đạn pháo toàn bộ đều rơi vào đội hình của quân Tây Gốt. Bọn hắn còn chưa kịp hét thảm, còn chưa kịp cảm nhận được sự đau đớn thì thân thể đã bị sức ép của vụ nổ xé nát thân người, những binh sĩ ở xa hơn thì bị hất văng đi, lục phủ ngũ tạng toàn bộ bị chấn nát bấy, những kẻ may mắn không bị trúng đạn pháo thì cũng không tốt hơn bao nhiêu, tai bọn hắn ong lên, như bị điếc, máu từ trong tai và các lỗ khác trên gương mặt chảy ra. Chiến trường lập tức biến chuyển, vừa rồi vẫn là mặt đất bằng phẳng, lúc này lại đầy hô bom, nằm la liệt, chi chít xác người, kẻ còn đứng thì cũng không được toàn vẹn.
Kluck và Pio sắc mặt cùng lúc trắng bệch. Đây chính là sức mạnh của pháo binh Đại Việt sao? Quả thực pháo binh hai bên không cùng một đẳng cấp, thậm chí bọn hắn còn chưa nhìn thấy được đối phương ở đâu thì hai vạn quân đã bị bắn cho tan nát. Trận chiến này làm sao có thể đánh?
Thế nhưng ác mộng vẫn còn chưa dừng lại ở đó. Dù sao chỉ một trăm quả đạn pháo 120 ly cũng không thể nào toàn diệt được hai mươi ngàn quân của địch. Trần Quốc Tuấn muốn chính là bắt toàn bộ quân tiên phong của Tây Gốt nằm lại đây. Trần Bình Trọng đương nhiên lĩnh hội được ý tứ của Trần Quốc Tuấn, loạt đạn thứ nhất của pháo 120 ly vừa mới xuất hiện hắn đã quát lớn.
- Truyền lệnh, sơn pháo 37 ly, 75 ly, toàn bộ khai hỏa.
Pháo 37 ly, 75 ly là loại pháo bắn mục tiêu nhìn thấy được, nên được bố trí trên điểm cao, pháo 37 ly lại được trực tiếp đặt bên trong lô cốt, các pháo thủ đẩy pháo lên, nòng súng thông qua lỗ châu mai hướng ra bên ngoài, ở bên trong pháo thủ nhanh chóng nạp vào đạn pháo.
- Khai hỏa!
Ầm, ầm, ầm.
Cuối cùng Kluck và Pio cũng đã nghe được tiếng đạn pháo, cũng phát hiện ra được vị trí của pháo binh địch ở đâu. Thế nhưng đối với các binh sĩ Tây Gốt còn đang bị kẹt trong phạm vi pháo kích lại là một tiếng chuông tử thần. Bởi sơn pháo số lượng thực sự nhiều lắm, bắn mục tiêu nhìn thấy theo tầm bắn thẳng cách xa không quá bảy trăm mét độ chính xác càng kinh người. Năm mươi ổ pháo thực hiện năm loạt bắn cấp tập, trong vòng năm phút trút xuống chiến trường hai trăm năm mươi viên đạn pháo, toàn bộ bao trùm lên hai mươi ngàn quân tiên phong của Tây Gốt.
Pháo kích diễn ra chớp nhoáng, chỉ trong vòng mười phút, ba trăm năm mươi viên đạn pháo các loại, mặt đất trước mặt bức tường chắn phía Tây Nam đã trở thành địa ngục trần gian. Kluck biết hai mươi ngàn quân tiên phong của mình đã xong, trận chiến hôm nay cũng đã xong. Hắn thua một cách toàn diện, hai mươi ngàn quân chạy về kịp cũng không quá bảy ngàn, phần lớn là kỵ binh có bốn cái chân mới chạy kịp, trong khi cọng lông chân của quân Đại Việt bọn hắn cũng không sờ được.
Rít! Ầm!
Tiếng rít đạn pháo 120 ly lần nữa vang lên, đạn pháo chuẩn xác rơi thẳng xuống trung quân của Tây Gốt lần nữa bốc lên một trận mưa máu làm cho Kluck và Pio hoảng hốt, đạn pháo Đại Việt có thể uy hiếp đến tính mạng của bọn hắn. Lúc này bọn hắn mới mặc kệ ba bảy hai mốt, danh dự quý tộc hay thánh Ala liền co giò bỏ chạy, cố gắng tránh xa chiến trường càng xa càng tốt. Quân Tây Gốt thấy chủ tướng mình bỏ chạy cũng toàn bộ vỡ trận, ôm đầu bỏ chạy. Trận chiến này quân Đại Việt toàn thắng.
=======================Ta là đường phân cách==============
“Đinh, chúc mừng danh tướng Trần Quốc Tuấn của ký chủ đã đánh thắng một trận lớn, ban thưởng một ngàn hai trăm điểm chiến công,...”
Thăng Long, Đại Việt. Hệ thống bỗng nhiên vang lên tiếng thông báo. Đây là tin tức thắng trận từ phía Tây Nam gửi về. Thế nhưng lúc này Lý Anh Tú cũng không quan tâm, hắn bây giờ sắc mặt đang căng thẳng nhìn Phạm Công Bân, mà nằm trên giường bây giờ lại chính là Elina. Hôm nay, Elina ở bên trong Bộ công thương vậy mà ngất xỉu, nàng lập tức được đưa về Cửu Trung đài, Lý Anh Tú nghe tin vội vã gọi Phạm Công Bân đến khám chữa. Phạm Công Bân sắc mặt rất nghiêm túc, tay đặt lên cổ tay của Elina, mắt khẽ nhắm cảm nhận nhịp mạch đập. Một hồi lâu vẫn chưa cho ra kết quả làm cho Lý Anh Tú lo lắng hơn. An Tư đứng bên cạnh khẽ nắm tay hắn nói.
- Anh Tú, chàng đừng lo lắng, Elina chắc chắn sẽ không có việc gì.
Vừa dứt lời, quả nhiên Phạm Công Bân cũng thở dài một hơi, khẽ đặt tay Elina về vị trí cũ, hắn đứng lên khom người cung kính nói với Lý Anh Tú.
- Chúc mừng bệ hạ, Thiên Anh hoàng hậu đã mang long thai.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ
Những khẩu pháo nặng nề được dân phu và pháo binh chậm rãi đẩy lên phía trước, các khối bộ binh cũng chậm rãi tiến lên theo sau bảo vệ. Đối với Tây Gốt mới trang bị hỏa khí cho quân đội gần ba năm mà nói, mỗi ổ pháo thế này đều vô cùng quý giá. Dù sao so với các nước Bắc hải sức sản xuất của bọn hắn bị tụt lại phía sau khá nhiều, chi tiêu quốc phòng của Tây Gốt có lớn cách mấy thì cũng không thể bù vào cho sức sản xuất được. Nghe nói quốc vương gần đây quyết định hướng các nước Bắc hải nhập vào máy móc gì đó. Trên cuộc đời này Kluck chỉ phục mỗi quốc vương, Fredrick là một vị quốc vương có tầm nhìn vĩ đại, mà không phải là một kẻ bảo thủ như những người khác, chính nhờ vậy mà Tây Gốt mới có được như ngày hôm nay.
Thế nhưng không hiểu sao nhìn các binh sĩ của mình càng tiến gần bức tường Kluck lại càng cảm giác bất an. Linh tính của hắn cho hắn biết rằng nếu tiến lên nữa chỉ sợ toàn quân của hắn sẽ triệt để luân hãm. Nghĩ đến đây Kluck không nhịn được hạ lệnh.
- Toàn quân dừng lại, triệt thoái về phía sau.
Pio và tất cả quân sĩ đều ngạc nhiên. Thế nhưng mệnh lệnh đã ban ra, bọn hắn phải chấp hành. Các binh sĩ vừa hì hục đẩy pháo lên, hiện tại phải kéo pháo về. Bên trong lô cốt nhìn thấy quân Tây Gốt chỉ mới tiến gần sáu trăm mét lại bắt đầu kéo pháo về Trần Bình Trọng lập tức gấp gáp nói.
- Truyền lệnh cho pháo binh, khai hỏa. Mười loạt bắn cấp tập.
- Tọa độ (.../...), khai hỏa! Mười loạt, bắn cấp tập.
Mệnh lệnh được truyền đi, các trinh sát pháo vừa nhìn quân địch, vừa ước lượng tọa độ, sau đó dùng cơ hiệu để báo tin. Các trinh sát pháo được bố trí đứng ở các điểm cao, xuyên suốt bốn dặm có đến hàng chục điểm cao như vậy, các trinh sát truyền tin ở cách nhau vài trăm mét, dùng ống nhòm quan sát lấy nhau, khi nhận được tin tức từ trinh sát pháo ở chiến trường, bọn hắn nhanh chóng truyền lệnh đi bằng cơ hiệu, chẳng mấy chốc tin tức được truyền đến trận địa pháo 120 ly ở phía sau cùng chiến tuyến. Tiểu đoàn trường tiểu đoàn pháo tiếp nhận được tin tức quát lớn.
- Pháo 120 ly, tọa độ (.../...)!
Các pháo binh vốn trong tư thế sẵn sàng lập tức hành động, nhanh như chớp nạp 1S3IH đạn pháo và liều phóng vào bên trong buồng pháo, trắc thủ bắt đầu canh chỉnh tọa độ. Theo trục quay của trắc thủ những nòng khẩu pháo lập tức dần dần hướng cao lên thiên không. P-20D là khác biệt với các loại sơn pháo 37 ly hay 75 ly trong biên chế của Đại Việt. Ngoại trừ cỡ nòng là 120 ly, P-20D là một loại lựu pháo mà không phải là sơn pháo. Tức là P-20D là một ổ pháo bắn theo góc cao, đạn pháo bay vượt toàn bộ chướng ngại vật bắn mục tiêu không nhìn thấy đã được định sẵn.
- Chuẩn bị xong!
Nghe các khẩu đội báo cáo lại chuẩn bị hoàn tất tiểu đội trưởng lập tức phát lệnh.
- Mười phát bắn cấp tập, khai hỏa!
Ầm! Ầm! Ầm!
Mười ổ pháo đồng loạt khai hỏa, phát ra những tiếng nổ rung trời, thế nhưng dư âm của tiếng nổ trước còn chưa tan, các pháo thủ lập tức mở buồng pháo đẩy cát-tút ra ngoài, nhanh như chợp đạn pháo và liều phóng khác được pháo thủ nhét vào bên trong buồng pháo.
- Phát hai! Bắn!
Ầm, ầm, ầm.
Lại một lượt nữa khai hỏa, đạn pháo rít lên bay lên bầu trời. Liên tiếp mười phát bắn cấp tập đã hoàn thành xong trong gần ba phút. Trở về với chiến trường tại hướng Tây Nam, Kluck vừa mới phát ra mệnh lệnh lui lại liền thầy quân Đại Việt chuyển động, trên thường thành xuất hiện lít nha lít nhít quân Đại Việt làm trong lòng hắn cảm thấy không ổn, quả nhiên bị trung kết, Kluck quát lớn.
- Lui lại, nhanh chóng lui lại.
Rít! Ầm!
Thế nhưng đã muộn, tiếng rít của đạn pháo 120 ly xé gió vang lên, không đến một giây sau, mặt đất nổ tung trời, mười quả đạn pháo đồng loạt rơi xuống xới tung mặt đất lên, kéo theo là một trận mưa máu thịt của các binh sĩ Tây Gốt nằm trong diện tích pháo kích. Các binh sĩ Tây Gốt vẫn còn chưa hết bàng hoàng thì loạt rít thứ hai, thứ ba, thứ tư...mười loạt pháo cày đi cày lại một diện tích rộng chưa đầy một cây số vuông, một trăm quả đạn pháo toàn bộ đều rơi vào đội hình của quân Tây Gốt. Bọn hắn còn chưa kịp hét thảm, còn chưa kịp cảm nhận được sự đau đớn thì thân thể đã bị sức ép của vụ nổ xé nát thân người, những binh sĩ ở xa hơn thì bị hất văng đi, lục phủ ngũ tạng toàn bộ bị chấn nát bấy, những kẻ may mắn không bị trúng đạn pháo thì cũng không tốt hơn bao nhiêu, tai bọn hắn ong lên, như bị điếc, máu từ trong tai và các lỗ khác trên gương mặt chảy ra. Chiến trường lập tức biến chuyển, vừa rồi vẫn là mặt đất bằng phẳng, lúc này lại đầy hô bom, nằm la liệt, chi chít xác người, kẻ còn đứng thì cũng không được toàn vẹn.
Kluck và Pio sắc mặt cùng lúc trắng bệch. Đây chính là sức mạnh của pháo binh Đại Việt sao? Quả thực pháo binh hai bên không cùng một đẳng cấp, thậm chí bọn hắn còn chưa nhìn thấy được đối phương ở đâu thì hai vạn quân đã bị bắn cho tan nát. Trận chiến này làm sao có thể đánh?
Thế nhưng ác mộng vẫn còn chưa dừng lại ở đó. Dù sao chỉ một trăm quả đạn pháo 120 ly cũng không thể nào toàn diệt được hai mươi ngàn quân của địch. Trần Quốc Tuấn muốn chính là bắt toàn bộ quân tiên phong của Tây Gốt nằm lại đây. Trần Bình Trọng đương nhiên lĩnh hội được ý tứ của Trần Quốc Tuấn, loạt đạn thứ nhất của pháo 120 ly vừa mới xuất hiện hắn đã quát lớn.
- Truyền lệnh, sơn pháo 37 ly, 75 ly, toàn bộ khai hỏa.
Pháo 37 ly, 75 ly là loại pháo bắn mục tiêu nhìn thấy được, nên được bố trí trên điểm cao, pháo 37 ly lại được trực tiếp đặt bên trong lô cốt, các pháo thủ đẩy pháo lên, nòng súng thông qua lỗ châu mai hướng ra bên ngoài, ở bên trong pháo thủ nhanh chóng nạp vào đạn pháo.
- Khai hỏa!
Ầm, ầm, ầm.
Cuối cùng Kluck và Pio cũng đã nghe được tiếng đạn pháo, cũng phát hiện ra được vị trí của pháo binh địch ở đâu. Thế nhưng đối với các binh sĩ Tây Gốt còn đang bị kẹt trong phạm vi pháo kích lại là một tiếng chuông tử thần. Bởi sơn pháo số lượng thực sự nhiều lắm, bắn mục tiêu nhìn thấy theo tầm bắn thẳng cách xa không quá bảy trăm mét độ chính xác càng kinh người. Năm mươi ổ pháo thực hiện năm loạt bắn cấp tập, trong vòng năm phút trút xuống chiến trường hai trăm năm mươi viên đạn pháo, toàn bộ bao trùm lên hai mươi ngàn quân tiên phong của Tây Gốt.
Pháo kích diễn ra chớp nhoáng, chỉ trong vòng mười phút, ba trăm năm mươi viên đạn pháo các loại, mặt đất trước mặt bức tường chắn phía Tây Nam đã trở thành địa ngục trần gian. Kluck biết hai mươi ngàn quân tiên phong của mình đã xong, trận chiến hôm nay cũng đã xong. Hắn thua một cách toàn diện, hai mươi ngàn quân chạy về kịp cũng không quá bảy ngàn, phần lớn là kỵ binh có bốn cái chân mới chạy kịp, trong khi cọng lông chân của quân Đại Việt bọn hắn cũng không sờ được.
Rít! Ầm!
Tiếng rít đạn pháo 120 ly lần nữa vang lên, đạn pháo chuẩn xác rơi thẳng xuống trung quân của Tây Gốt lần nữa bốc lên một trận mưa máu làm cho Kluck và Pio hoảng hốt, đạn pháo Đại Việt có thể uy hiếp đến tính mạng của bọn hắn. Lúc này bọn hắn mới mặc kệ ba bảy hai mốt, danh dự quý tộc hay thánh Ala liền co giò bỏ chạy, cố gắng tránh xa chiến trường càng xa càng tốt. Quân Tây Gốt thấy chủ tướng mình bỏ chạy cũng toàn bộ vỡ trận, ôm đầu bỏ chạy. Trận chiến này quân Đại Việt toàn thắng.
=======================Ta là đường phân cách==============
“Đinh, chúc mừng danh tướng Trần Quốc Tuấn của ký chủ đã đánh thắng một trận lớn, ban thưởng một ngàn hai trăm điểm chiến công,...”
Thăng Long, Đại Việt. Hệ thống bỗng nhiên vang lên tiếng thông báo. Đây là tin tức thắng trận từ phía Tây Nam gửi về. Thế nhưng lúc này Lý Anh Tú cũng không quan tâm, hắn bây giờ sắc mặt đang căng thẳng nhìn Phạm Công Bân, mà nằm trên giường bây giờ lại chính là Elina. Hôm nay, Elina ở bên trong Bộ công thương vậy mà ngất xỉu, nàng lập tức được đưa về Cửu Trung đài, Lý Anh Tú nghe tin vội vã gọi Phạm Công Bân đến khám chữa. Phạm Công Bân sắc mặt rất nghiêm túc, tay đặt lên cổ tay của Elina, mắt khẽ nhắm cảm nhận nhịp mạch đập. Một hồi lâu vẫn chưa cho ra kết quả làm cho Lý Anh Tú lo lắng hơn. An Tư đứng bên cạnh khẽ nắm tay hắn nói.
- Anh Tú, chàng đừng lo lắng, Elina chắc chắn sẽ không có việc gì.
Vừa dứt lời, quả nhiên Phạm Công Bân cũng thở dài một hơi, khẽ đặt tay Elina về vị trí cũ, hắn đứng lên khom người cung kính nói với Lý Anh Tú.
- Chúc mừng bệ hạ, Thiên Anh hoàng hậu đã mang long thai.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ