Đấu La Đại Lục 2 - Tuyệt Thế Đường Môn
Chương 180: Băng Hỏa Song Khống Thiên Kích Mâu (trung)
- Là Tiểu Đông. Có chuyện gì thế này? Vị trung niên tóc ngắn gầm nhẹ một tiếng, ánh mặt lộ vẻ hung ác. Trên bàn tay phải của hắn liền xuất hiện một quầng ánh sáng màu ánh kim thật nồng đậm, ngay sau đó, từ dưới chân hắn bay lên chín cái h Hồn Hoàn vô cùng rực rỡ. Nếu có người nào ở đây trông thấy chín Hồn Hoàn kia nhất định sẽ hoảng sợ mà ngất xỉu, bởi vì chín cái Hồn Hoàn ấy đều là một màu đen tuyền nhưng vô cùng rực rỡ, mà màu đen của những Hồn Hoàn này hoàn toàn không giống với những Hồn Hoàn vạn năm màu đen bình thường, mà lại nặng nề và uy nghiêm hơn rất nhiều. Chín cái Hồn Hoàn vạn năm? Sáu trong chín cái Hồn Hoàn kia bỗng bừng sáng, ngay sau đó, trên tay vị trung nhiên tóc ngắn kia bắt đầu xuất hiện từng hoa văn ánh sáng màu ánh kim, sau đó những hoa văn ấy dần dần hội tụ thành một cái đồ án. _ - Chờ đã. _ Vị trung niên tóc dài khoát tay ngăn lại, khí tức trên người vị trung niên kia cũng lập tức bị áp chế. _ - Đại ca, có lẽ Tiểu Đông đang gặp nguy hiểm. _ Vị trung niên tóc ngắn khẽ gầm một tiếng, nói với vẻ bất mãn. Vị trung niên tóc dài lắc đầu nói: _ - Không sao đâu. Có lẽ không có chuyện gì đâu, cảm giác của ta không thể nào sai được. Chúng ta không thể phá hỏng mọi chuyện, cứ để Tiểu Đông trưởng thành một cách tự nhiên. _ Vị trung niên tóc ngắn trông như một con hổ dữ bảo vệ con: _ - Không được, đệ vẫn không yên tâm. Hay là để đệ đến học viện Sử Lai Khắc đi, chẳng may xảy ra chuyện gì chắc đệ không thể chịu nổi. _ Người trung niên tóc dài mỉm cười lắc đầu nói: _ - Ngươi đó, quan tâm quá tất loạn. Như vầy đi, bảo vài người trong tông môn âm thầm theo bảo vệ nó. Nhị đệ à, cái tính tình nóng nảy này chừng nào mới sửa được đây? _ - Hừ, sửa cái gì, từ..., mà thôi quên đi, không nói nữa, ai bảo đệ không có bản lãnh. Uống rượu, uống rượu. Hắn vừa nói vừa bưng chén rượu kia lên uống một hơi cạn sạch. Người trung niên tóc dài nhìn thấy người huynh đệ của mình chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu nói: _ - Đệ... _ Người trung niên tóc ngắn đặt chén rượu xuống, vẻ mặt cương ngạnh lại chuyển thành lo lắng. _ - Đại ca, nó không sao thật chứ? _ Vị trung niên tóc dài cũng đặt chén rượu của mình xuống, hai cổ tai lắc lắc phát ra từng tiếng va chạm của các khớp xương. _ - Đệ muốn đi chứ gì? Được thôi, chỉ cần thắng ta thì muốn đi đâu cứ đi. Thế nào? _ - Thôi bỏ đi... huynh lại muốn lôi đệ ra làm bao cát, đệ không mắc lừa đâu. Người trung niên tóc ngắn tức giận nói: Người kia nghe thấy thế cười to đáp: _ - Đến đây, một lần cũng được. _ - Đại ca à, đệ thấy huynh nên đi tìm phụ nữ đi. Trên đời này không thiếu phụ nữ tốt, huynh đừng có nhìn đệ bằng ánh mắt này được không?