Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật

Cốt Truyện Tôi Viết Thành Sự Thật

Trạng Thái: Đang cập nhật
Lượt Xem: 26
Tác Giả: Bản Lật Tử
Trong một thế giới hỗn loạn, biên kịch Tạ Chiêu đang chật vật với áp lực công việc. Để tìm cách giải tỏa, cô quyết định viết những câu chuyện xảy ra xung quanh mình thành tiểu thuyết. nhưng, cô không ngờ rằng những sự việc cô viết lại trở thành hiện thực. Tóc cô rụng, người khác bị thương tích, và cuộc sống của cô trở thành một câu chuyện kinh dị. Một ngày, cô gặp một nhóm đàn ông vạm vỡ mặc tây trang màu đen, đến từ đâu và đến vì ai? Họ đòi cô cứu "chủ của chúng tôi", và Tạ Chiêu cảm thấy mình chạm trán với một nguy cơ lớn. Cô phải tìm cách thoát khỏi tình trạng này, nhưng với bao nhiêu tai nạn đã xảy ra, cô có thể tin tưởng vào bản thân mình nữa? Tạm biệt với thế giới thực, Tạ Chiêu bước vào một cuộc phiêu lưu kinh hoàng, nơi sự thật và ảo tưởng không còn phân biệt.

Danh sách chương

Chương 21: Nam Chính Của Tôi Không Thể Đối Xử Với Tôi Như Vậy
Chương 22: Ngay Cả Chó Cũng Ôm Được Phú Bà Bao Giờ Mới Đến Lượt Tôi
Chương 23: Bởi Vì Tôi Là Mẹ Anh
Chương 24: Cậu Không Phải Nhậm Chức Ở Nặc Sâm Là Trực Tiếp Được Gả Qua Đúng Không
Chương 25: Lúc Ấy Cô Thuận Tay Viết Đoàn Làm Phim Liên Tiếp Xảy Ra Cháy Lớn
Chương 26: Có Phải Hoả Hoạn Ngày Hôm Qua Cũng Không Phải Ngoài Ý Muốn
Chương 27: Thừa Nhận Đi Cẩu Đản Có Chút Danh Tiếng Ở Đất Này!
Chương 28: Cầu Nguyện Với Sao Băng Là Được Còn Tiết Kiệm
Chương 29: Anh Cứ Như Đang Dặn Dò Hậu Sự
Chương 30: Rốt Cuộc Cậu Có Bao Nhiêu Người Bạn Đẹp Trai Mà Tụi Này Không Biết
Chương 31: Nếu Như Có Thể Cứu Anh Tôi Đồng Ý Chia Cho Anh Một Nửa Tuổi Thọ
Chương 32: Chấn động lắm luôn, chấn động mười tám đời t
Chương 33: Không ăn được nho thì nói nho xanh
Chương 34: Tôi muốn ăn phần ăn của trẻ em ở McDonalds
Chương 35: Lục tổng sẽ không thích cô chứ
Chương 36: Người ở vòng bạn bè của con là ai?
Chương 37: Trước mặt người khác anh ấy thật sự có thể giả bộ
Chương 38: Cô bé đó rất dũng cảm
Chương 39: Lúc cô dậy thì cũng có suy nghĩ không thực tế này
Chương 40: Lần đầu tiên tôi hận mình nhỏ yếu như vậy