Con Đường Bá Chủ

Chương 3410: TÌNH HUỐNG CỦA HƯƠNG TRÀ

“Khốn kiếp, sao lại như vậy?”

Trơ mắt nhìn Bất Hủ Thần Vật của mình bị mang đi, đám phân thân Đại Dục Lão Tổ phát cuồng.

Hắn đường đường Bất Hủ Thần, tâm cảnh cũng không thể nào bình tĩnh.

Hạo Thiên Quán Đỉnh, Vạn Vũ Quán Đỉnh, Vạn Tướng Quán Đỉnh… rồi cả hai kiện Bất Hủ Thần Vật.

Tên nam nhân và nhóm nữ nhân khốn kiếp này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Dù là Bất Hủ Cổ Tộc thời kỳ toàn thịnh cũng không có được nhiều thủ đoạn như vậy, huống hồ chỉ là dư nghiệt còn sót lại sau cuộc chiến diệt tộc trong quá khứ?

Bất quá đừng nói là Đại Dục Lão Tổ, ngay cả người một phe cũng đang trợn mắt há hốc mồm.

Hiển nhiên không ai hiểu nổi, vì sao Hương Trà lại có được nhiều loại Đạo Thuộc Tính đạt đến đẳng cấp cao như vậy.

Đặc biệt là Lạc Nam, hắn nhận ra những Đạo Thuộc Tính đó của Hương Trà rõ ràng chính là thứ mà hắn cho nàng.

Trước đó chúng nó còn ở cấp Siêu Thần, bây giờ lại đạt đến Bất Hủ rồi? sánh ngang với Thần Thương Cuồng Lôi, Bất Hủ Lôi Tâm cướp được từ Lôi Chấn Thiên.

Trong khi tu vi của Hương Trà vẫn chỉ là Siêu Thần Viên Mãn mà thôi…

“Không có thời gian thắc mắc đâu!” Kim Thần Nhi thanh lãnh quát lớn:

“Chạy trước khi lão quái vật đó đuổi trở về!”

Nói xong, Bất Hủ Thần Tháp tuôn ra hấp lực đem Bá Chủ Chi Thành và tất cả mọi người hút vào.

“Muốn chạy? các ngươi hỏi qua ý bổn tôn chưa hả?” Đám phân thân của Đại Dục Lão Tổ phẫn nộ gầm lên, bạo phát thế công dữ dội tấn công Bất Hủ Thần Tháp, lại bị khả năng phòng ngự của nó chấn bay ngược trở về.

Lạc Nam và chúng nữ lười để ý đến bọn chúng.

Có huỷ diệt đám phân thân này cũng là chuyện vô nghĩa, trong khi bản thể của Đại Dục Lão Tổ đang ở trong Đại Dục Thần Đỉnh.

Nếu để lão ta kịp thời giết ngược trở lại Dục Giới, hậu quả khó mà lường được.

ONG ONG ONG…

Mọi người tiến vào Bất Hủ Thần Tháp, Bá Đỉnh không cam lòng ngân vang vì chưa đủ thực lực nghiền nát Đại Dục Thần Đỉnh, chỉ đành cung cấp lực lượng cho Bất Hủ Thần Tháp độn không mà đi.

Ngã Dục Phong Giới vô nghĩa trước năng lực của Bất Hủ Thần Tháp.

Tiểu tháp hoàng kim, hoá thành lưu tinh biến mất trước sự phẫn nộ tột cùng của Đại Dục Lão Tổ.

Năm đó gần chục vị Bất Hủ Thần vây giết Bất Hủ Cổ Tộc còn không ngăn cản được Bất Hủ Thần Tháp viễn độn càn khôn, lão ở đây chỉ là một đám phân thân, thật sự không còn cách nào…

Nhìn Dục Giới và toàn bộ cường giả Đại Dục Tông bị xoá sổ, xung quanh chỉ còn lại một mảng hỗn độn sụp đổ.

Đại Dục Lão Tổ có cảm giác mình là người cô đơn, tham lam và hưng phấn ban đầu giờ đây hoá thành uất hận tột đỉnh, ngửa đầu gầm thét:

“Lũ súc sinh, bất cứ các ngươi trốn đến nơi nào, bổn tôn cũng sẽ moi ra, lột da rút gân từng đứa!”

“Vẫn là đánh giá thấp quyền năng Bất Hủ Thần Vật.”

Bên trong tháp, Lạc Nam cảm thán nói.

Kế hoạch so với tính toán ban đầu xem như thành công, chỉ có biến số Bất Hủ Thần Tháp và Vạn Đạo Lưu Ly Bình kết hợp vẫn không thể thoát được sự đeo bám của Đại Dục Hợp Hoan Châu.

May mà có Hương Trà kịp thời cung cấp nguồn năng lượng vượt trội, làm tiền đề để Bất Hủ Thần Tháp đại triển thần uy.

“Hảo sư tỷ, đến ôm một cái!” Lạc Nam cười hì hì giang tay.

“Phốc!” Hương Trà bỗng nhiên phun máu, sắc mặt tái nhợt.

Lạc Nam giật mình vội vàng ôm lấy nàng, lo lắng hỏi: “Có sao không?”

Đặt tay lên bụng nàng, Vĩnh Sinh Thần Lực cuồn cuộn tiến ra, chữa trị thương thế.

“Ta không bị thương, chỉ tiêu hao quá độ.” Hương Trà lắc đầu nói:

“Tịnh dưỡng một thời gian là khoẻ.”

Lạc Nam không yên tâm, một luồng linh hồn tiến vào cơ thể nàng quan sát tình huống.

Chỉ thấy trong đan điền của Hương Trà đang xảy ra hiện tượng kỳ quái…

Từng loại Đạo Thuộc Tính hoá thành những nụ hoa trà được hai phiến lá nâng đỡ, lơ lửng khắp nơi trong đan điền.

Trong đó có mười đoá hoa trà đã héo rũ vì tiêu hao sạch lực lượng…

Sự héo rũ của chúng nó còn ảnh hưởng đến những nụ hoa bên cạnh, khiến chúng nó không còn đủ lực lượng để hấp thu và phát triển, thậm chí có dấu hiệu lụi tàn…

“Không xong!” Đồng tử trong mắt Lạc Nam co lại:

“Nàng vẫn chưa lột xác hoàn toàn, sao lại vội như vậy?”

Hắn không ngờ Hương Trà tốn từng ấy thời gian vẫn chưa thăng cấp hoàn tất, nhưng nàng vẫn cưỡng ép tạm dừng quá trình tiến hoá của mình để tham gia trận chiến này với hắn.

“Bổn tỷ không tham gia, chẳng lẽ ngươi sẽ bị lão quái nhi kia khi dễ à?” Hương Trà yếu ớt mỉm cười.

Lạc Nam sốt ruột nóng gan, với kiến thức của hắn hiện tại, đã nhận ra trạng thái của nàng nghiêm trọng hơn tưởng tượng.

Rõ ràng Uẩn Linh Đạo Trà đang tiến hoá với một năng lực cực kỳ nghịch thiên, đó là bồi dưỡng, thăng cấp Đạo Thuộc Tính vượt trên cả tu vi của bản thân.

Tuy nhiên quá trình này đâu hề đơn giản, nhất là để một Đạo Thuộc Tính cấp Siêu Thần thăng đến Bất Hủ sẽ vừa tốn thời gian, vừa tốn tài nguyên.

Chẳng trách Hương Trà sử dụng nhiều Hồng Mông Hồ Lô, ngồi hơn mười năm vẫn chưa hoàn thành quá trình lột xác.

Nhưng vì chuyện của hắn, nàng lại…

Nếu như sau lần này, Hương Trà không thể phục hồi, Lạc Nam sẽ khó tha thứ cho chính mình.

“Chúng ta song tu đi, ta sẽ giúp nàng hồi phục.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.

“Xú tiểu tử, lại nhân cơ hội chiếm tiện nghi.” Hương Trà vừa bực mình vừa buồn cười, đưa tay tát yêu hắn.

Nhưng nàng yếu ớt đến mức nâng tay lên cũng không nổi…

Lạc Nam phát hiện các loại Đạo Thuộc Tính đang trong quá trình thăng cấp bắt đầu tàn úa…

“Pháp Tướng Thần Thông - Cải Tử Hoàn Sinh!”

Hắn vội vàng kết ấn, dùng Cải Tử Hoàn Sinh lên thân thể nàng.

Vô vàn Sinh Mệnh Vĩnh Sinh cuồn cuộn bao trùm lấy Hương Trà… nhưng lại không mang đến một chút tác dụng.

“Nàng ấy không bị thương, không sắp chết nên loại thần thông cứu mạng này không dùng được.” Thần Huyền Huân đánh giá:

“Hương Trà tiêu hao lực lượng, nên cần bổ sung lực lượng, đặc biệt là lực lượng thuộc tính.”

Lạc Nam hít sâu một hơi, không chút do dự đem toàn bộ Đạo Thuộc Tính còn tích luỹ của mình lấy ra.

Có tất cả 30 loại từ trước theo như nàng yêu cầu, cùng với 20 loại Đạo Lôi lấy được từ Lôi Phá Quân được hắn giữ lại.

“Đây là sính lễ của ta, mau luyện hoá!” Lạc Nam nghiêm túc nói.

“Luyện hoá sính lễ là phải gả cho ngươi sao?” Hương Trà nhẹ cắn môi.

“Khà khà, đó là đương nhiên.” Lạc Nam cười khoái chí.

“Tên xấu xa này, người ta bị như vậy là vì giúp ngươi đấy.” Hương Trà bực bội mắng:

“Vô lương tâm.”

“Ta không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội nào để nàng thành vợ ta.” Lạc Nam chân thành nói.

“Sến quá đi!” Chúng nữ che miệng cười khúc khích.

Hương Trà đỏ ửng gò má, nàng biết trạng thái của mình đang rất xấu.

Nhận lấy 50 loại Đạo Thuộc Tính của hắn, được Bất Hủ Thần Tháp dịch chuyển vào tầng năm bế quan tu luyện.

“Hy vọng đủ a…” Lạc Nam lẩm bẩm nói.

“Chàng đừng lo, còn có chúng ta luôn đồng hành cùng sư tỷ.” Yên Nhược Tuyết an ủi.

“Ừm, kiểm tra chiến lợi phẩm thôi.” Lạc Nam nở nụ cười.

Mong rằng lần thu hoạch này xứng đáng…

Cùng lúc đó, Đại Dục Thần Đỉnh như một ngôi sao băng, lấy tốc độ kinh khiếp quỷ thần mà ngay cả Siêu Thần Viên Mãn cũng khó lòng đuổi kịp lao vọt trở về Dục Giới.

Nó không có khả năng viễn độ như Bất Hủ Thần Tháp nên chỉ có thể tự bay, nhưng nhờ vào các loại năng lực liên quan đến hỗn độn và thời không, tốc độ vẫn là cực nhanh…

Với khoảng cách hàng tỷ năm ánh sáng, Đại Dục Thần Đỉnh chỉ mất mười phút đã quay về, phá vỡ Ngã Dục Phong Giới lao vào bên trong.

“Hít!”

Chứng kiến Dục Giới đã bốc hơi khỏi hỗn độn, tai mắt đến từ bốn phương tám hướng hãi hùng khiếp vía.

Xem ra trận chiến này khốc liệt vượt qua tưởng tượng của bọn hắn, Đại Dục Lão Tổ tiêu diệt đám người kia nhưng vẫn phải đánh đổi cái giá to lớn, mất đi Dục Giới và hy sinh rất nhiều cường giả.

Đương nhiên về kết quả khác, cả đám không dám nghĩ và cũng không thể ngờ đến.

Đại Dục Lão Tổ cũng không có ý định giải thích gì, sau khi thu hồi các phân thân trở về, Đại Dục Thần Đỉnh lập tức xé toạc không gian, biến mất khỏi chiến trường…

Trong thời gian ngắn, Dục Giới huỷ diệt, Đại Dục Lão Tổ đích thân xuất chiến, Đại Dục Tông tổn thất nặng nề…

Các loại tin tức thông qua nhiều biện pháp, bằng tốc độ chóng mặt điên cuồng truyền ra, lan khắp hỗn độn.

Đại Dục Lão Tổ mặc kệ tất cả, sau khi trở về Chung Cực Giới… sắc mặt lão âm trầm đến đỉnh điểm.

Việc đầu tiên làm chính là giáng lâm Vạn Vũ Giáo.

“Ồ?”

Thanh âm kinh ngạc của Lãnh Tàn từ trong đại điện vọng ra: “Đạo hữu này có gì chỉ giáo?”

Nghe giọng điệu của hắn, toàn bộ Vạn Vũ Giáo cả kinh.

Trên thế gian này, có đủ tư cách được Vạn Vũ Chi Chủ xưng là “đạo hữu”, chứng tỏ người vừa đến chính là Bất Hủ Thần.

Đại Dục Lão Tổ hiện thân, nghiêm túc nói rằng:

“Bổn tôn Dục Phong Thiên, muốn gia nhập liên minh của các vị!”

“Dục Phong Thiên?”

Phần phật…

Ống tay áo tung bay, Lãnh Tàn đích thân xuất hiện, híp mắt nói:

“Hoá ra là Đại Dục Lão Tổ đại danh đỉnh đỉnh.”

“Không dám!” Dục Phong Thiên chắp tay.

“Mời vào!” Lãnh Tàn làm động tác mời.

Hai người tiến vào đại điện, thị nữ như hoa như ngọc nhanh chóng châm trà thượng hạng, còn muốn múa hát mua vui.

Bất quá Dục Phong Thiên không có tâm tình thưởng thức, sắc mặt đầy vẻ âm trầm.

Thấy cảnh này, Lãnh Tàn cũng ra hiệu cho các nàng lui ra, trầm giọng hỏi:

“Không biết vì duyên cớ gì khiến đạo hữu hứng thú nhập bọn?”

Năm xưa bởi vì khoảng cách giữa các thế lực quá xa, Đại Dục Tông cũng không vây công Bất Hủ Cổ Tộc, vậy tại sao bây giờ lại tham dự?

Nên biết rằng hiện tại dù có giải quyết được dư nghiệt của Bất Hủ Cổ Tộc là Thần Huyền Huân, vậy miếng bánh có thể phân phát cũng không còn nhiều như quá khứ nữa…

Lãnh Tàn không thể không hoài nghi động cơ của Dục Phong Thiên.

Mà Dục Phong Thiên cũng lười nói nhảm, hai mắt chiếu ra…

Tình cảnh chiến trận ở Dục Giới lập tức hiện rõ từ đầu đến cuối.

RĂNG RẮC…

Thành ghế bên tay Lãnh Tàn bị bóp nát, hắn nhịn không được từ trên bảo toạ đứng lên, nội tâm hiếm thấy nặng nề như núi.

Dù là hắn, giờ đây cũng cảm thấy một tia áp lực…

Áp lực về sự phát triển kinh khủng của kẻ kia, áp lực về những tồn tại bên cạnh hắn…

Uẩn Linh Đạo Trà cùng với người có liên quan đến Vạn Đạo Lưu Ly Bình?

“Làm sao có thể như vậy?” Lãnh Tàn gầm lên một tiếng, đại điện chấn động.

Hạo Thiên Quán Đỉnh, Vạn Tướng Quán Đỉnh… và cả Vạn Vũ Quán Đỉnh của hắn, tất cả đều thuộc về những kẻ xung quanh dư nghiệt Bất Hủ Cổ Tộc.

Chúng vậy mà đã trưởng thành đến mức độ, một mình nội tình Bất Hủ như Đại Dục Tông đã không thể đối đầu.

Ngoại trừ Bất Hủ Thần duy nhất là Đại Dục Lão Tổ, toàn bộ đều huỷ diệt.

Với số lượng nữ Siêu Thần hùng mạnh như vậy, năm đó Bất Hủ Cổ Tộc cũng không có được.

Thậm chí Bất Hủ Tộc Trưởng - Thần Thương Khung cũng không mạnh bằng số ít nữ nhân kia.

Nếu để dư nghiệt Bất Hủ Cổ Tộc và kẻ liên quan đến Vạn Đạo Lưu Ly Bình kia đột phá Bất Hủ Thần, lại thêm những nữ nhân đó bên cạnh…

Lãnh Tàn thậm chí hoài nghi, liệu liên minh của mình có thể chống lại hay không?

Hắn lấy ra một khối lệnh bài, nghiêm nghị truyền âm:

“Chư vị tập hợp, tình thế nguy cấp!”

Trong Bất Hủ Thần Tháp.

“29 Thế Giới Bản Nguyên, Đại Dục Quán Đỉnh, Đại Dục Ma Pháp, 20 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm… thiên tài địa bảo, pháp bảo, vũ khí, các tài nguyên có gần 3000 loại…”

Kiểm tra xong chiến lợi phẩm, Lạc Nam vuốt cằm.

Bởi vì kinh doanh Dục Giới nhiều năm, Đại Dục Tông giàu đến chảy mỡ, chỉ từ Nhẫn Trữ Vật của chúng đã thu được 20 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, số lượng này đủ phát triển tất cả thế giới của hắn và chúng nữ trong một nghìn năm.

Ngoại trừ Dục Lãnh Thiền còn có 30 tên Siêu Thần, nhưng Dục Giới Bản Nguyên đã bị phá huỷ sau sự tiêu tan của Dục Giới, nên chỉ thu được 29 Thế Giới Bản Nguyên.

Đây là con số lớn, đủ cho một nhóm các lão bà đột phá Siêu Thần…

Cầm lấy Đại Dục Ma Pháp và Đại Dục Quán Đỉnh, Lạc Nam không chút do dự dùng Lạc Hồng Kiếm chém nát chúng nó.

Thứ công pháp và truyền thừa gây hại cho nữ nhân này, hắn lựa chọn huỷ diệt.

Nếu như tiếp nhận Đại Dục Quán Đỉnh của Dục Lãnh Thiền, hắn phải tìm lô đỉnh để phát huy tác dụng, còn chúng nữ cũng phải tìm nam tu để phát huy tác dụng.

Tà vật không dùng được như thế, không có lý do gì để giữ lại.

“29 Thế Giới Bản Nguyên này, các nàng tự phân phát sắp xếp.” Lạc Nam nói với chúng nữ.

“Phu quân, thiếp rất lo Đại Dục Lão Tổ phát cuồng, sẽ ra tay phá nát 29 đại thế giới này.” Tuế Nguyệt nhíu mày nói:

“Không muốn chúng ta tận dụng chiến lợi phẩm.”

“Sẽ không!” Thần Huyền Huân lắc đầu giải thích:

“Nếu một Bất Hủ Thần gây ra sát nghiệp quá lớn, phá đi quá nhiều đại thế giới… hỗn độn có linh, nó sẽ ra mặt giáng kiếp.”

“Trong cơn thịnh nộ huỷ diệt một hoặc vài đại thế giới là chuyện Bất Hủ Thần có quyền hạn, nhưng không thể quá nhiều, sẽ chọc giận Hỗn Độn Chi Linh.”

“Nó mạnh đến mức trấn áp được Bất Hủ Thần sao?” Lạc Nam kinh ngạc hỏi.

“Không thể trấn được Bất Hủ Thần toàn thịnh, nhưng Bất Hủ Thần xuống hỗn độn phải áp chế tu vi.” Kim Thần Nhi nói thêm:

“Bằng không đám Lôi Chấn Thiên, Hồng Thương Minh đã sớm đồ sát các đại thế giới mà chúng ta thu được thuộc về thế lực của chúng rồi.”

“Vậy ta yên tâm.” Lạc Nam gật đầu.

Chúng nữ nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu phân phối chiến lợi phẩm…

OÀNH OÀNH OÀNH…

Tầng năm của Bất Hủ Thần Tháp rung lắc dữ dội, khí tức của Hương Trà ngày càng kéo căng.

Nhưng mà dù là 50 loại Đạo Thuộc Tính, vẫn không đủ để nàng hồi phục…

Trong đan điền nàng lúc này, tốc độ héo tàn của các nụ hoa đã chậm lại, nhưng còn thiếu nhiều để có thể nở rộ.

Bởi vì các Đạo Thuộc Tính của nàng muốn tiến vào cấp Bất Hủ, trong khi 50 loại Đạo Thuộc Tính mà nàng nhận được từ nam nhân kia chỉ là cấp Siêu Thần mà thôi.

“Đáng ghét, chỉ có thể tiện nghi hắn…” Hương Trà mím môi tự nhũ:

“Đời này cũng đã định gả cho hắn.”

Dù nghĩ thế, nhưng tim nàng vẫn đập thình thịch…

Thân là Uẩn Linh Đạo Trà, vô số năm chưa từng nghĩ đến chuyện nam nữ, làm sao có thể không khẩn trương?

Hít sâu một hơi để lấy bình tĩnh, tuyệt đối không thể mất mặt hay lép vế trước hắn được.

“Tháp linh, ngươi gọi sư đệ vào giúp ta!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

______________________

Độc giả nào có lòng ủng hộ Akay thì info đây nhé:

- Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và ViettelPay: 0942973261

- Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail. com