Con Đường Bá Chủ

Chương 3406: NHẤT KHẮC LUÂN HỒI

NGAO NGAO NGAO NGAO…

Từ xa xôi, tiếng long ngâm chấn động thương khung, mỗi bước chân đạp xuống đều khiến hỗn độn rung chuyển.

Một toà thành bá đạo, uy nghiêm với hình dạng độc nhất vô nhị đang ngự trị càn khôn, được 18 con Hoàng Vũ Bá Long hung mãnh lôi kéo.

Toàn bộ Dục Giới kinh động.

Mỗi tiếng long ngâm như trống trận vang rền, mỗi bước chân rồng đạp xuống như hung hăng giẫm thẳng vào tâm trí.

Trên Thiên Hoa Lâu, Dục Lãnh Thiền đứng lên, nhếch mép hừ lạnh:

“Hư trương thanh thế!”

Không hề nói nhảm, hắn vung tay tung ra một chưởng.

ĐÙNG.

Chưởng ấn kinh hoàng che thiên phủ địa, lao thẳng về phía Huyền Lam Cơ đang bị định trụ nơi trung tâm thế giới.

Kẻ cần đến cũng đã đến, con tin không còn giá trị lợi dụng, Dục Lãnh Thiên muốn một chưởng huỷ diệt nàng.

Nếu như thành công, một chưởng này chính là đòn phủ đầu, hạ mã uy đối với bất kỳ địch nhân nào.

Ngươi đến cứu con tin sao? Lão tử trước diệt con tin, xem ngươi lấy gì để cứu.

Huyền Lam Cơ suy yếu ngẩng đầu, chưởng ấn của Dục Lãnh Thiền khiến nàng cảm nhận được mùi vị của sự tử vong.

Khoé môi nở nụ cười yếu ớt, chết cũng được… nhưng ít nhất trước khi nằm xuống, nàng hiểu rằng bản thân mình có chút giá trị trong lòng một người, dù rằng nàng ngay cả người đó là ai cũng không thể nhớ được.

Nhưng đúng lúc tử vong phủ xuống, không gian bỗng nhiên bị xé toạc.

Một mũi tên với tốc độ không cách nào hình dung vượt qua tất cả, như lưu tinh giáng xuống cắm thẳng vào chưởng ấn khổng lồ.

ẦM ẦM ẦM…

Chưởng ấn do Siêu Thần Lực Viên Mãn kết thành hoàn toàn huỷ diệt, ngay cả một tia dư chấn cũng không còn đọng lại.

“Làm sao có thể?”Toàn trường cả kinh.

Ngay cả Dục Lãnh Thiền cũng nhíu chặt chân mày, đồng tử loé lên chút ngưng trọng.

Muốn phá vỡ công kích của hắn không hề khó khăn, vấn đề ở chỗ tốc độ của một tiễn vừa rồi quá mức kinh khủng…

Rõ ràng Dục Lãnh Thiền xuất chiêu đầy bất ngờ, không ai nghĩ đến hắn đột ngột sẽ muốn diệt con tin.

Hơn nữa khoảng cách từ Thiên Hoa Lâu đến chỗ Huyền Lam Cơ là rất ngắn, với thế công của Siêu Thần đỉnh phong, chỉ trong một ý niệm là có thể giải quyết tất cả.

Nhưng chỉ trong một ý niệm đó, người kia ở khoảng cách cực xa, còn chưa tiến vào phạm vi Dục Giới lại có thể bắn ra một tên phá nát công kích của Đại Dục Tông Chủ.

Càng đáng nói hơn, khả năng khống chế lực đạo của đối phương đạt đến một trình độ vô cùng đáng sợ… vậy mà không để bất cứ tia dư ba nào thoát ra gây tổn thương cho Huyền Lam Cơ.

Nếu không phải tận mắt chứng kiến, nhiều người còn cho rằng mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là một giấc mộng.

“Ân công…”Đôi mắt ảm đạm của Huyền Lam Cơ sáng lên như ánh sao, giọt thanh lệ hy vọng chảy xuống.

Cố gắng nhớ lại dáng vẻ của người kia, đáng tiếc tất cả ký ức liên quan đã bị nàng xoá sạch…

Hỗn Độn Hư Vô Môn mở ra, bóng lưng một vị nam tử cao ngất hiện ra trước mặt nàng.

Tóc dài tuỳ ý buông thả, trường bào không gió nhẹ bay, sống lưng thẳng tắp, hai vai vững vàng.

Dù không thuộc chủng tộc khổng lồ, bóng lưng này vẫn mang đến một cảm giác cao như sơn nhạc, sâu như vực thẳm, mênh mông như đại dương… khiến bất kỳ ai được che chở đều cảm giác yên tâm đến lạ, dù bầu trời có sập xuống vẫn sẽ được đỉnh lấy.

Lạc Nam quay đầu, khuôn mặt uy vũ khiến lòng người ấm áp…

Hắn phất tay, Sinh Mệnh Thần Lực bao trùm thân thể Huyền Lam Cơ, thanh âm trầm thấp vang bên tai nàng:

“Là ta liên luỵ đến nàng, thật xin lỗi.”

Huyền Lam Cơ lắc đầu không ngừng, lần đầu nhìn thấy một nam nhân tuấn mỹ đến như vậy, lại như đã nhận thức từ bao giờ.

Thương thế nhanh chóng phục hồi, nhưng đan điền bị tàn phá vẫn khiến nàng không thể phục hồi tu vi như trước, làn da đã trở nên nhăn nhúm, có vẻ già nua.

“Những gì bọn hắn gây ra, ta sẽ đòi lại ngàn vạn lần.”Lạc Nam nói, thanh âm không lớn nhưng lại ẩn chứa sát phạt vô biên.

“Cuồng vọng!”

Môn Chủ và năm tên trưởng lão Huyền Thể Môn nóng lòng lập công với Đại Dục Tông, ngay lập tức xuất thủ.

Huyền Thể Thần Công kích hoạt…

“Cửu Hành Khải Trang!”

Huyền Thể Môn Chủ quát lên, da thịt của hắn được chín loại thuộc tính khác nhau cường hoá, cửu hành luân chuyển, hoá thành một bộ Cửu Hành Thần Giáp.

Năm tên trưởng lão cũng bạo phát thuộc tính của riêng mình, hoá thành từng loại khải trang khác nhau bao trùm cơ thể, Quyền Thế, Chiến Thế cùng Sát Thế dung hợp sau đó bùng phát, nện thẳng về phía Lạc Nam.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Nhưng đúng lúc này, 36 khẩu Bá Thần Pháo phô thiên cái địa oanh tạc dữ dội.

Mỗi một viên đạn pháo đều do vài trăm loại Đạo Thuộc Tính ngưng thành, trong đó có cả hai loại Đạo Lôi cấp Bất Hủ.

“Chuyện gì xảy ra?”

Sáu vị Thể Siêu Thần còn chưa kịp phản ứng, Bá Thần Pháo đã oanh tạc trực diện, nhấn chìm bọn chúng trong từng vụ nổ kinh thiên động địa.

RĂNG RẮC…

Khải trang bọc cơ thể nổ tung, máu tươi đầm đìa, thân mang trọng thương.

Cơn đau thấu trời xanh, đang muốn thi triển Bí Pháp trị thương…

Vô cùng đột ngột, năm cái bóng như quỷ mị đã nhân lúc bọn hắn thất thủ mà tiếp cận.

Bóng trăng đen bao phủ đỉnh đầu, Hắc Nguyệt Đao trong tay Dạ Thanh Thu bổ xuống từ đầu Ngũ Trưởng Lão đến hạ thân, lãnh khốc vô tình…

Đạm Đài Uyển cùng Chu Yểm nhân yểm hợp nhất, từ dưới cái bóng Tứ Trưởng Lão trỗi dậy, một trảo vỗ thẳng vào linh hồn, hung hăng xé nát…

“Chuyện gì xảy ra?”Hai đồng bọn ngay cả chưa kịp rên đã ngã xuống, Tam Trưởng Lão hãi hùng ngẩng đầu.

Đối mặt với hắn, một đôi cánh bướm mỹ lệ hiện ra, từng đôi mắt yêu dị đưa hắn vào mộng cảnh, khoé miệng Tam Trưởng Lão nở nụ cười sung sướng.

XOẸT…

Mãi đến khi Tử Mộc Kiếm trong tay Mộc Tử Âm lướt ngang, đầu lâu rơi rụng, bờ môi của lão vẫn còn treo lấy nụ cười.

“Chạy!”Nhị Trưởng Lão hãi hùng khiếp vía, đè nén thương thế quay đầu…

XÈO XÈO XÈO…

Thanh âm thiêu đốt vang lên, linh hồn của lão bỗng nhiên bùng cháy.

“AAAAAA…”Chỉ kịp ngửa đầu hét thảm một tiếng trước khi hoá thành cái xác không hồn.

Oán Hồn của lão hoà cùng ngọn lửa, trở về bên trong Oán Linh Đăng của Mộ Sắc Vy.

Phía sau lưng nàng, Yểm Ma Diệm U trôi nổi lơ lửng, từng ngọn lửa âm tà thiêu đốt từ cơ thể Diệm U toả ra khiến thủ thuật Nguyền Rủa Linh Hồn của Mộ Sắc Vy trở nên đáng sợ.

“THA!”Đại Trưởng Lão ôm đầu, hai mắt long lên sòng sọc, cảm giác như có lưỡi hái tử thần đang kề sát cổ, có thể trảm xuống bất cứ lúc nào.

PHỐC!

Không để lão thất vọng, Ngân Trinh như u linh xuyên qua linh hồn, Sát Hồn Yểm Ma khiến linh trí lão thật sự tuyệt vọng, hoảng loạn trước khi ngã xuống.

“Không! Hư cấu! chuyện này chắc chắn là ảo cảnh!”Huyền Thể Môn Chủ sắc mặt vặn vẹo gào thét, đây là ác mộng của cuộc đời hắn.

“Gặp diêm vương mà kêu oan!”Trì Du Điệp hờ hững, Đế Hồn Ấn đẩy ra.

Một ấn này vô hình vô ảnh, xuyên qua tầng tầng phòng ngự, giáng thẳng vào tâm cảnh Huyền Thể Môn Chủ.

RĂNG RẮC.

Như thuỷ tinh yếu ớt bị nghiền nát, sắc mặt Huyền Thể Môn Chủ trở nên cứng đờ, hai mắt dại ra, rõ ràng thân thể còn sống nhưng tâm đã tử, chết đứng giữa trời…

Chưa đầy vài hơi thở, tất cả cao tầng của Huyền Thể Môn đều vẫn lạc.

Huyền Lam Cơ ngây ngốc nhìn cảnh này, nội tâm ngũ vị tạp trần.

Sư phụ và các trưởng lão, những người nàng đã từng tin tưởng giờ đây đều ngã xuống…

Nhưng chính bọn họ đã giẫm nát, chà đạp lòng tin của nàng.

Huyền Lam Cơ chỉ có thể im lặng, trong lòng không vui, không buồn, chỉ có một mảnh bằng phẳng…

NGAO NGAO NGAO… ẦM ẦM ẦM…

Long ngâm vọng thiên, thế giới kịch chấn.

Bá Vũ Thành được 18 con Hoàng Vũ Bá Long lôi kéo giáng lâm.

Song trọng pháo trên lưng từng con rồng vẫn còn bốc khói, dư ba chưa tan… cho thấy những viên đạn pháo oanh nát Huyền Thể Thần Công vừa rồi chính là tác phẩm của chúng nó.

“Hít… đây rốt cuộc là thành trì gì?”

Chứng kiến sự bá đạo, khí phách không gì cản nổi của Bá Vũ Thành, một cổ kinh sợ dâng trào trong lòng tu sĩ Dục Giới.

Nếu không nghĩ đến mình chính là thành viên của Thế Lực Bất Hủ, có lẽ bọn hắn đã mất đi vài phần chiến ý…

“Có chút thủ đoạn!”Dục Lãnh Thiền híp mắt.

Đối với cái chết của đám Huyền Thể Môn, hắn không xem ra gì…

Dù sao thì chênh lệch giữa cường giả của nội tình Siêu Thần và nội tình Bất Hủ rất lớn.

Một vị Hộ Pháp yếu nhất của Đại Dục Tông cũng đủ quét ngang Huyền Thể Môn trong nháy mắt.

Vậy nên việc sáu vị Siêu Thần của Huyền Thể Môn ngã xuống, không đủ tính uy hiếp.

Phần phật…

Ống tay áo tung bay, toàn bộ Hộ Pháp và Trưởng Lão của Đại Dục Tông đã theo Dục Lãnh Thiền phá không bay ra.

Ở phía đối diện, Lạc Nam nâng lên Huyền Lam Cơ và thi thể Huyền Vũ Côn Bằng thả người bay lên Bá Chủ Chi Thành, lạnh lùng nhìn xuống.

“Ngươi là kẻ nào? Có dám xưng tên?”Dục Lãnh Thiên hai mắt khoá chặt Lạc Nam, ngạo nghễ hỏi.

“Tên của ta chỉ cho người biết, súc sinh không đủ tư cách đó.”Lạc Nam cười lạnh.

“Ngươi…”Dục Lãnh Thiền hai mắt phóng hoả.

Hắn nhìn thoáng qua Bá Chủ Chi Thành, chỉ thấy toà thành này bất khả xâm phạm, Trận Văn và Phù Văn chằng chịt đan xen, không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

Lúc này chỉ có tên nam nhân này và sáu nữ nhân vừa rồi đã xuất thủ lộ diện mà thôi…

Để thăm dò sâu cạn của đối phương, Dục Lãnh Thiền thản nhiên nói:

“Lão Ngũ, ngươi đến lấy mạng một kẻ cho ta!”

“Tuân lệnh tông chủ!”

Ngũ Trưởng Lão nhận lệnh, chủ động bay lên không trung, cao ngạo nói:

“Một chọi một, kẻ nào dám lên nhận cái chết?”

Nói là một chọi một, thực chất là một chống hàng trăm…

Bởi lẽ trong đan điền của Ngũ Trưởng Lão có giam giữ đại lượng lô đỉnh.

Thế nên lão rất tự tin, cho rằng phía đối thủ khó mà có kẻ chống lại được mình.

Đương nhiên nếu như kẻ địch không dám nghênh chiến, vậy sĩ khí của Đại Dục Tông sẽ đại tăng.

“Cơ hội của nàng đến!”Lạc Nam cười nhạt.

Trận Pháp hé mở, một thân ảnh bước ra khiến đồng tử Dục Lãnh Thiền và cao tầng Đại Dục Tông đều co lại.

Hạ Tử Quỳnh!

Vẫn là Siêu Thần Viên Mãn, nhưng giờ đây nàng mang đến một loại cảm giác rất khó lý giải đối với bọn hắn.

“Tiện nhân này, hoá ra là các ngươi cấu kết với nhau.”Dục Lãnh Thiền lập tức nhận ra rất nhiều chuyện.

Nếu nói Hạ Tử Quỳnh bị bắt cóc, hiện tại không có lý do nàng an toàn đến như vậy, càng sẽ không vì kẻ thù của Đại Dục Tông mà ra mặt.

Điều này chứng tỏ Hạ Tử Quỳnh đã cố ý bỏ trốn khỏi Đại Dục Tông, tất cả đều là kế hoạch của nàng lập ra.

Lười giải thích và cũng không muốn nói nhảm, Hạ Tử Quỳnh nhìn Ngũ Trưởng Lão nhàn nhạt hỏi:

“Ngươi đã sẵn sàng đi chết?”

Cứ nghĩ rằng bản thể thật sự của mình không có chút kinh nghiệm chiến đấu nào, ở trong tình huống này nhất định sẽ khẩn trương.

Nhưng không, Hạ Tử Quỳnh biết mình đã lầm…

Bên trong luân hồi, nàng trải qua vô số trận chiến, vô số áp lực, đối mặt sống chết…

Nhưng áp lực lớn nhất, thậm chí khiến nàng cảm thấy tuyệt vọng và bất lực nhất chính là ở trận chiến cuối cùng.

Trận chiến mà đối thủ chính là công tử Lạc Nam.

Hạ Tử Quỳnh đã bại liên tục, đến mức độ chủ động buông tha, chủ động đầu hàng nên đã được Luân Hồi Thụ cho phép thức tỉnh.

Trải qua đối thủ như thế, giờ đây đối mặt với Ngũ Trưởng Lão, thậm chí là tông chủ Dục Lãnh Thiền, nội tâm của nàng vẫn là một mảnh phẳng lặng, không chút gợn sóng…

Rõ ràng kẻ có thể mang đến áp lực cho nàng hiện tại chỉ có một người duy nhất, mà người đó lại đứng về phía nàng.

Nàng còn gì phải sợ?

“Hahaha, ngươi hết người để cử ra nghênh chiến rồi sao?”Ngũ Trưởng Lão cười phá lên, khinh miệt nói:

“Đừng thấy tu vi của tiện nhân này cao mà cho rằng ả lợi hại, ả chỉ là một công cụ được chúng ta bồi đắp lên để hiến tế mà thôi.”

“Tốt lắm!”Dục Lãnh Thiền cũng hưng phấn nói:

“Đem ả bắt về, thể chất của ả vẫn là thứ khiến bổn toạ thèm muốn!”

“Tuân lệnh!”Ngũ Trưởng Lão lập tức ra tay:

“Đại Dục Ma Pháp - Thần Lô Cộng Hưởng!”

Trong đan điền, hàng loạt Lôi Đỉnh mở mắt…

Các loại huyết mạch và thể chất nhanh chóng vận chuyển, lan tràn khắp toàn thân Ngũ Trưởng Lão.

Chiến Thế, Sát Thế bành trướng, nhiều loại Thần Lực bao trùm cánh tay.

“Đại Dục Chi Chủ!”Ngũ Trưởng Lão vồ xuống, một đại thủ khổng lồ trấn nát không gian, chụp thẳng xuống đầu Hạ Tử Quỳnh.

Thời Gian và Không Gian bị đại thủ của hắn phong toả, Đại Dục Quy Tắc như xiềng xích trói chặt lấy mục tiêu…

Chỉ một chiêu, muốn bắt sống Hạ Tử Quỳnh.

Hạ Tử Quỳnh bỗng nhiên nhìn thẳng vào mắt đối thủ.

Trong đôi mắt thăm thẳm xinh đẹp của nàng chợt dâng lên chiến hoả ngút trời, chợt dâng lên vô vàn thi cốt, chợt dâng lên huyết hải thâm uyên…

Ngay khoảnh khắc đó, da đầu Ngũ Trưởng Lão co rúm lại, cả người tê dại, linh hồn run rẩy…

Hắn như lạc vào hàng vạn trận chiến khác nhau, hắn như chết đi sống lại hàng vạn lần…

Hắn đối mặt với đại địch vừa đông vừa mạnh… không biết bao nhiêu lần cửu tử nhất sinh, tìm đường sống trong chỗ chết.

Hắn như bị chém đầu, hắn như bị phanh thây, chết ngộp trong biển máu, chôn vùi trong thi sơn…

Mùi vị, nhục cảm, đau đớn, thống khổ, tuyệt vọng… tất cả đều chân thật.

Hắn được trải qua tất cả những gì Hạ Tử Quỳnh đã nếm trải xuyên suốt những năm tháng luân hồi.

Càng đáng sợ hơn nữa, tất cả những trải nghiệm khốc liệt, tăm tối đó đều dồn nén vào một khoảnh khắc duy nhất, vô cùng ngắn ngũi.

RĂNG RẮC…

Với tâm cảnh của Siêu Thần Viên Mãn của Ngũ Trưởng Lão vẫn khó mà gánh nổi, xuất hiện vô số vết rách từ bên trong.

PHỐC!

Điên cuồng thổ ra huyết đen, công pháp rối loạn, sự liên kết với các lô đỉnh hỗn loạn, tẩu hoả nhập ma.

Thế của hắn tự động sụp đổ, huyết mạch và thể chất mà hắn điều động không thể phát huy tác dụng.

Hạ Tử Quỳnh ung dung bước đến, một tay điểm vào thân thể đối phương…

Động tác nhẹ nhàng, lại ngưng tụ hàng ngàn vạn tầng Sát Vực bên trong đó.

BÙM!

Ngũ Trưởng Lão thần hồn câu diệt…

“Hoang đường!”Dục Lãnh Thiền gầm lên một tiếng, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

“Luân Hồi Quy Tắc!”Nam Thiên Tố và Tuế Nguyệt vô thức thốt lên.

“Quả thật là thế…”Lạc Nam vuốt cằm, không hề che giấu sự tán thưởng.

Một chiêu này của Hạ Tử Quỳnh rất hay.

Thông qua Luân Hồi Quy Tắc tác động vào linh hồn của con mồi, khiến kẻ kia trải qua tất cả những thứ mà nàng đã trải qua trong một ý niệm.

Nguy hiểm nằm ở chỗ, Hạ Tử Quỳnh trải nghiệm luân hồi còn có thời gian thích ứng, được trải qua từng chút từng chút theo nhiều ngày tháng, được chết đi và sống lại từng lần một… có khoảng trống để nghỉ ngơi…

Nhưng Ngũ Trưởng Lão thì khác, trong một giây ngắn ngũi ông ta đã phải tiếp nhận tất cả những thứ đó.

Hạ Tử Quỳnh đã biến trải nghiệm luân hồi thành một thủ đoạn diệt sát đối thủ.

Chỉ cần tâm cảnh không đủ mạnh, hậu quả sẽ rất thê thảm…

Hiện thực chứng minh.

Đoá hoa yếu ớt ngày nào, nay đã phủ đầy kịch độc…

Nhìn Ngũ Trưởng Lão ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, sinh cơ trôi đi trong tay mình, Hạ Tử Quỳnh hờ hững nói:

“Một chiêu này, gọi Nhất Khắc Luân Hồi!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Đa tạ các độc giả đã ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.