Chiến Thần Cuồng Phong
Chương 851
Chương 851
“Cô Mộc, cảm ơn ý tốt của cô rất nhiều.”
Trong lòng Mộc Dung Chi có dự cảm không lành, cô vừa mở miệng định nói gì đó, nhưng Tân Vũ Phong đã xoay người lại Tân Vũ Phong có thái độ cung kính đối với Nam Tuấn Sái, một tổng trại chủ biết phân biệt rõ phải trái trằng đen như vậy, đáng để anh tôn trọng!
“Cảm ơn ý tốt này của đại trại chủ! Trận huyết đấu này, tôi sẽ nhận!”
“Cũng hy vọng rằng đại trại chủ có thể thực hiện các quy tắc mà mình đã đặt ra, nếu tôi thắng, Hắc Thủy Trại sẽ không âm thầm trả thù tôi!”
“Điều đó là đương nhiên.”
Nam Tuấn Sái gật đầu, vô thức không để ý tới câu “Nếu tôi thắng” của Tân Vũ Phong.
Sao có thể thắng cho được?
Cùng lắm là không bị Tống Trung Hãn đánh chết trong khoảng thời gian được đặt ra cho trận huyết đấu này mà thôi.
Nếu kết quả cuối cùng là như vậy, nó cũng cho thấy rằng thằng nhóc Ám Kình đỉnh này là một nhân tài.
Thập Thất Nhị trại ông đương nhiên sẽ đối xử lịch sự, và sau khi chữa lành vết thương, sẽ tiễn rời khỏi Thập Vạn Đại sơn Những người khác có mặt ở đây, lại không biết rằng trại chủ Nam Tuấn Sái có hi vọng về thực lực của chàng trai này, chỉ cảm thấy rất giật mình.
Đúng là một thanh niên không biết tự lượng sức mình!
Tổng trại chủ đã kê bậc thang ngay dướ gót chân cho mà leo xuống rồi, còn không leo xuống à?
“Được rồi!”
Một câu quát này của Nam Tuấn Sái đã ngăn lại sự xì xào bàn tán của mọi người, tuyên bố rằng: “Nếu cả hai bên không có sự phản đối, trận huyết đấu, bắt đầu!”
“Bắt đầu đi!”
Tân Vũ Phong và Tống Trung Hãn đồng thanh đáp.
Tống Trung Hãn và Tân Vũ Phong đứng đối diện nhau, Tống Trung Hãn đan các ngón tay vào nhau, xương ngón tay kêu lên cạch cạch.
“Nhóc con, thế mà cậu vẫn dám đồng ý à!
Tôi sẽ báo thù cho con trai cưng của tôi, ở ngay trước mặt tất cả mọi người, cũng muốn khiến cậu sống không bằng chết!”
“Cô Mộc, cảm ơn ý tốt của cô rất nhiều.”
Trong lòng Mộc Dung Chi có dự cảm không lành, cô vừa mở miệng định nói gì đó, nhưng Tân Vũ Phong đã xoay người lại Tân Vũ Phong có thái độ cung kính đối với Nam Tuấn Sái, một tổng trại chủ biết phân biệt rõ phải trái trằng đen như vậy, đáng để anh tôn trọng!
“Cảm ơn ý tốt này của đại trại chủ! Trận huyết đấu này, tôi sẽ nhận!”
“Cũng hy vọng rằng đại trại chủ có thể thực hiện các quy tắc mà mình đã đặt ra, nếu tôi thắng, Hắc Thủy Trại sẽ không âm thầm trả thù tôi!”
“Điều đó là đương nhiên.”
Nam Tuấn Sái gật đầu, vô thức không để ý tới câu “Nếu tôi thắng” của Tân Vũ Phong.
Sao có thể thắng cho được?
Cùng lắm là không bị Tống Trung Hãn đánh chết trong khoảng thời gian được đặt ra cho trận huyết đấu này mà thôi.
Nếu kết quả cuối cùng là như vậy, nó cũng cho thấy rằng thằng nhóc Ám Kình đỉnh này là một nhân tài.
Thập Thất Nhị trại ông đương nhiên sẽ đối xử lịch sự, và sau khi chữa lành vết thương, sẽ tiễn rời khỏi Thập Vạn Đại sơn Những người khác có mặt ở đây, lại không biết rằng trại chủ Nam Tuấn Sái có hi vọng về thực lực của chàng trai này, chỉ cảm thấy rất giật mình.
Đúng là một thanh niên không biết tự lượng sức mình!
Tổng trại chủ đã kê bậc thang ngay dướ gót chân cho mà leo xuống rồi, còn không leo xuống à?
“Được rồi!”
Một câu quát này của Nam Tuấn Sái đã ngăn lại sự xì xào bàn tán của mọi người, tuyên bố rằng: “Nếu cả hai bên không có sự phản đối, trận huyết đấu, bắt đầu!”
“Bắt đầu đi!”
Tân Vũ Phong và Tống Trung Hãn đồng thanh đáp.
Tống Trung Hãn và Tân Vũ Phong đứng đối diện nhau, Tống Trung Hãn đan các ngón tay vào nhau, xương ngón tay kêu lên cạch cạch.
“Nhóc con, thế mà cậu vẫn dám đồng ý à!
Tôi sẽ báo thù cho con trai cưng của tôi, ở ngay trước mặt tất cả mọi người, cũng muốn khiến cậu sống không bằng chết!”