
Cháy Bỏng - Củ Củ Miêu
Trạng Thái:
Đang cập nhật
Lượt Xem:
62
Tác Giả:
Củ Củ Miêu
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Đô thị tình duyên, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chức nghiệp tinh anh
Văn Án
【Nữ luật sư × ông chủ homestay: Ngọt sủng · Duyên phận nơi đất khách】
【Nam chín chắn × nữ chín chắn · Hấp dẫn lẫn nhau · Đẩy đưa hai phía · 1v1】
“BB, em có chút nào động lòng với anh không?”
Ôn Tự vì một vấn đề nguyên tắc mà rời khỏi văn phòng luật, đến Hồng Kông để nghỉ ngơi.
Ở homestay có khung cảnh biển như Santorini đó, cô để ý đến ông chủ homestay. Cô cố tình thả thính, cuối cùng lại bị người đàn ông này phản công trong đêm gió mạnh ở ban công. Kết quả, cô hoàn toàn bị cuốn vào.
Người đàn ông ép cô vào góc hành lang u ám, giữ chặt cằm cô, giọng khàn khàn đầy mê hoặc hỏi: “Em có biết nếu tiếp tục thì sẽ xảy ra chuyện gì không?”
*
Về sau, một ngày nọ, khi đi ngang qua một cửa tiệm chuyên đồ cưới cổ trên con phố Thiệp Mừng, Ôn Tự như bị máu nóng xông thẳng lên đầu. Cô bước vào, mặc một chiếc váy cưới cổ phục, ôm lấy eo Chu Liệt rồi chạy trốn bằng một chiếc mô tô.
Khoảnh khắc đó trở thành một kỷ niệm khắc cốt ghi tâm của Ôn Tự.
*
Họ gặp lại nhau vào một buổi tối tuyết lớn bay đầy trời.
Chu Liệt nhìn cô đầy nhàn nhã, mỉm cười hỏi: “Luật sư Ôn, em không định chịu trách nhiệm sao?”
Ôn Tự ngỡ như trong mơ: “Sao anh lại đến đây…”
Ngay khi cô sắp rơi nước mắt, anh kéo cô vào lòng, giọng nói khàn đầy nhớ nhung vang lên bên tai cô: “Bởi vì anh nhớ em.”
“Nếu em không đến, thì anh chỉ còn cách tìm đến em.”
“Có người ngắm biển đêm, có người trằn trọc lúc rạng sáng, ý của anh là, anh nhớ em.”
Chỉ có một lần để sống, dĩ nhiên phải yêu một cách mãnh liệt.
Khởi đầu của tình yêu, cũng có thể là một chuyến đi lưu trú.
Văn Án
【Nữ luật sư × ông chủ homestay: Ngọt sủng · Duyên phận nơi đất khách】
【Nam chín chắn × nữ chín chắn · Hấp dẫn lẫn nhau · Đẩy đưa hai phía · 1v1】
“BB, em có chút nào động lòng với anh không?”
Ôn Tự vì một vấn đề nguyên tắc mà rời khỏi văn phòng luật, đến Hồng Kông để nghỉ ngơi.
Ở homestay có khung cảnh biển như Santorini đó, cô để ý đến ông chủ homestay. Cô cố tình thả thính, cuối cùng lại bị người đàn ông này phản công trong đêm gió mạnh ở ban công. Kết quả, cô hoàn toàn bị cuốn vào.
Người đàn ông ép cô vào góc hành lang u ám, giữ chặt cằm cô, giọng khàn khàn đầy mê hoặc hỏi: “Em có biết nếu tiếp tục thì sẽ xảy ra chuyện gì không?”
*
Về sau, một ngày nọ, khi đi ngang qua một cửa tiệm chuyên đồ cưới cổ trên con phố Thiệp Mừng, Ôn Tự như bị máu nóng xông thẳng lên đầu. Cô bước vào, mặc một chiếc váy cưới cổ phục, ôm lấy eo Chu Liệt rồi chạy trốn bằng một chiếc mô tô.
Khoảnh khắc đó trở thành một kỷ niệm khắc cốt ghi tâm của Ôn Tự.
*
Họ gặp lại nhau vào một buổi tối tuyết lớn bay đầy trời.
Chu Liệt nhìn cô đầy nhàn nhã, mỉm cười hỏi: “Luật sư Ôn, em không định chịu trách nhiệm sao?”
Ôn Tự ngỡ như trong mơ: “Sao anh lại đến đây…”
Ngay khi cô sắp rơi nước mắt, anh kéo cô vào lòng, giọng nói khàn đầy nhớ nhung vang lên bên tai cô: “Bởi vì anh nhớ em.”
“Nếu em không đến, thì anh chỉ còn cách tìm đến em.”
“Có người ngắm biển đêm, có người trằn trọc lúc rạng sáng, ý của anh là, anh nhớ em.”
Chỉ có một lần để sống, dĩ nhiên phải yêu một cách mãnh liệt.
Khởi đầu của tình yêu, cũng có thể là một chuyến đi lưu trú.
Danh sách chương
Chương 81: Hôm Nay Cuối Cùng Đã Biết Mình Sai
Chương 82: Biết Rõ Là Diễn
Chương 83: Hôm Nay
Chương 84: Mang Trọng Trách Nghìn Cân Trưởng Thành
Chương 85: Dòng Thời Gian
Chương 86: Nhân Loại Không Nên Bay
Chương 87: Ngầm Mê Muội
Chương 88: Chỉ Cần Ở Bên Anh
Chương 89: Tên Của Em, Họ Của Anh
Chương 90: Lời Thề Của Anh [Hoàn chính văn]
Chương 91: Một Chuyến Du Đông
Chương 92: Hiếm Khi Gặp Được Em
Chương 93: Số Một Thế Giới
Chương 94: Cảm Kích Vì Gặp Được Em
Chương 95: Thời Khắc Tốt Lành
Chương 96: Lá Thư Gửi Con Trai
Chương 97: Chúng Ta Muôn Năm
Chương 98: Mười Ngón Đan Chặt
Chương 99: Nhận Hạnh Phúc Không? [Hoàn toàn văn]