Cẩm Đường Quy Yến

Chương 300: - Chương 300HIỆN HÌNH (2)

Khi biết đội ngũ bị chặn lại, Tả Tiến Vĩ vô cùng kích động và mong chờ.



Bản tấu của hắn đã tới tay Hoàng thượng rồi?



Bàng Chi Hi công cao chấn chủ, còn không biết tự kiềm chế, người sáng suốt đều thấy rõ tình thế này.



Ông ta vừa mới nắm giữ Hổ phù của Hổ Bí quân, lại giúp Thánh thượng nắm lấy nhược điểm to lớn như vậy của Bàng Chi Hi, mà bất kể được ban thưởng như thế nào thì ông ta cũng muốn nâng cao địa vị của mình trong mắt Thánh thượng.



Chẳng phải mấy thằng ranh Hổ Bí quân này không phục ông ta sao? Chẳng phải chỉ cần một câu nói của Bàng Chi Hi là đủ để bọn họ xông vào nơi nước sôi lửa bỏng sao?



Ông ta càng muốn cho bọn họ nhìn thấy, rốt cuộc ai mới là người cầm đầu bọn họ!



Tả Tiến Vĩ hăng hái giục ngựa tiến lên, dặn bảo đội ngũ ở tại chỗ chờ đợi.



Lúc này, Ngũ Quân Doanh, Thần Cơ Doanh, Tam Thiên Doanh cùng với một vạn Long Tương quân, đã hình thành một trận thế rất lớn ở ngoài cửa ngoại thành.



Thấy quân đội tập kết ở chỗ này, dân chúng không hề hoảng sợ, bởi vì mấy ngày gần đây, Hổ Bí quân và Long Tương quân đều được điều về kinh, ngoại thành liên tục có đại quân đồn trú, cũng thường xuyên thấy quân nhân đi vào trong thành.



Chỉ có điều, tình huống binh mã đứng sóng hàng đông đảo như vậy trước cửa thành, thật sự là trước nay chưa từng có.



Lúc này, ở cửa thành chợt truyền tới một trận rối loạn.



Tả Tiến Vĩ ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, hiếu kỳ vươn cổ nhìn về phía cửa thành.



Chỉ thấy tân Thượng thư Bộ Hình Kỳ Nhữ Cương dẫn theo một đám quan viên Bộ Hình ra khỏi cửa thành, cứng rắn dặn bảo quân binh giữ thành: “Canh giữ chặt chẽ cửa thành, hôm nay tất cả cửa thành đều chỉ cho ra, không cho vào!”



“Dạ!”



Tình hình bên ngoài căng thẳng như vậy, quân binh giữ thành cũng không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, rất sợ làm lỡ đại sự, liền vội vã tới các cửa thành truyền lời xuống.



Tả Tiến Vĩ phấn khích nắm chặt nắm tay. Như vậy thì Bàng Chi Hi sẽ không thể trà trộn vào thành rồi! Đến lúc đó, Thánh thượng trách tội, xem hắn làm thế nào thoái thác!



Tả Tiến Vĩ cũng vội vã quay đầu lại liếc mắt ra hiệu với phó tướng của mình.



Phó tướng hiểu ý, liền tới gần, thấp giọng nói: “Đã canh chừng xe ngựa từ sớm rồi. Lúc này hắn vẫn còn bệnh nằm trong đó.”



Tả Tiến Vĩ hài lòng gật đầu, lập tức xuống ngựa, đi tới nghênh đón, ngoài mặt làm ra vẻ tức giận: “Kỳ đại nhân, như thế này là có ý gì?”



Từ trên cao, Kỳ Nhữ Cương nhìn xuống Tả Tiến Vĩ, dừng lại một chút, mới xuống ngựa.



Tả Tiến Vĩ thầm mắng Kỳ Nhữ Cương là kẻ xảo trá.



Kỳ Nhữ Cương là hàng thần của nước Bắc Ký, trong khi Tả Tiến Vĩ là công thần theo Thánh thượng giành chính quyền, cho tới bây giờ, giữa hai người luôn có khoảng cách.



Chỉ có điều, mâu thuẫn giữa hàng thần Bắc Ký và Bàng Chi Hi còn lớn hơn nhiều.



Hôm nay Kỳ Nhữ Cương đến đây, chẳng phải là muốn cho Bàng Chi Hi một đao sao?



Tả Tiến Vĩ kìm nén cơn tức, lạnh lùng nói: “Kỳ đại nhân đóng cửa thành, chẳng lẽ là muốn để Hổ Bí quân của ta ở ngoài? Ngươi làm như vậy, là quá đáng rồi!”



Thấy Tả Tiến Vĩ một mình vừa xướng vừa họa, ra vẻ ta đây là một tướng soái một lòng suy nghĩ cho đội ngũ, Kỳ Nhữ Cương thầm xem thường, cũng chắp tay nói: “Tả đại nhân đừng sốt ruột! Hôm nay bản quan đến đây là vì việc Trung Thuận thân vương tự mình điều binh!”



Ông ta vừa dứt lời, chung quanh liền im phăng phắc.



Ở Đại Chu, danh tiếng của Trung Thuận thân vương Bàng Kiêu thực sự quá vang dội! Nhất là ở kinh thành này.



Bởi vì người trước kia đánh hạ kinh thành Bắc Ký là Bàng Kiêu, ở trong mắt kẻ kịch, hắn là hung thần ác sát, nhưng trong mắt người cùng phe, hắn là chiến thần chưa từng thất bại.



Do cửa thành bị chặn, dân chúng vây quanh càng lúc càng nhiều. Tất cả mọi người hiếu kỳ nhìn tình cảnh trước cửa thành.



Bị nhiều người như vậy vây xem, Tả Tiến Vĩ cố gắng hết sức kìm nén mới không để cho khuôn mặt mình lộ ra vẻ hả hê.



Tả Tiến Vĩ ra vẻ nghi hoặc, hỏi: “Trung Thuận thân vương tự ý điều binh? Nhưng Trung Thuận thân vương nói với bản quan, là hắn phụng chỉ của Thánh thượng, dẫn hai vạn nhân mã đi ra ngoài luyện binh mà!”



Lần này, mọi người xung quanh ồ lên.



Nếu việc tự ý điều binh mà Thượng thư Bộ Hình nói là thật, mà Trung Thuận thân vương còn nói với người cầm đầu của Hổ Bí quân là “phụng chỉ thao luyện”, thì đó rõ ràng là giả truyền thánh chỉ rồi!



Rất nhiều người đã biết, Bàng Chi Hi không còn là thống soái của Hổ Bí quân. Không có binh phù trong tay mà tự ý điều binh là có ý đồ mưu phản, bây giờ, việc hắn tự ý điều binh còn chưa tính, vậy mà hắn còn lừa gạt người cầm đầu Hổ Bí quân.



Như vậy thì, ba tội kháng chỉ bất tuân, điều binh mưu phản, lại giả truyền Thánh chỉ cùng giáng xuống, người này nhất định là không tránh khỏi cái chết rồi!



Dân chúng ai nấy xôn xao bàn tán.



Vẻ mặt các tướng sĩ Hổ Bí quân vô cùng ngưng trọng.



Trong lúc nhất thời, tình cảnh trở nên hỗn loạn, tiếng bán tàn càng lúc càng lớn, nhất định sẽ phát triển thành tình thế không thể kiểm soát được nữa.