Cẩm Đường Quy Yến
Chương 216: - Chương 216BÁO THÙ (2)
Người Tần gia bị bức hại tới nông nỗi này, không ai không tràn ngập thù hận trong lòng, nghe Tần Nghi Ninh nói như vậy, ánh mắt tất cả mọi người sáng quắc nhìn về phía nàng.
Tần Hòe Viễn trầm giọng nói: “Con nghĩ ra biện pháp gì, nói ra cho ta nghe một chút.”
“Giờ đây có bốn việc cấp bách cần làm. Thứ nhất, khiến tất cả mọi người đều biết Hoàng đế Đại Chu bụng dạ khó lường, vì nghe được lời đánh giá của Thiên Cơ Tử đối với con, lại vì kiêng kỵ tài hoa của phụ thân nên đã ra sức hạ sát thủ đối với người Tần gia. Việc lan truyền tin tức về thảm trạng trong phủ, cũng nhằm làm cho mọi người thấy một nhà chúng ta bị Chu đế hãm hại thành như thế nào.”
Tần Hòe Viễn gật đầu, nói: “Chuyện này vi phụ cũng định làm như vậy.”
Tam lão gia suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Nói chuyện này ra cũng tốt, nếu chúng ta giữ yên lặng, không chừng Hoàng thượng sẽ ém nhẹm chuyện này đi, đến lúc đó hoàn toàn uổng công.”
“Tam thúc nói đúng, cháu cũng nghĩ như vậy.” Tần Nghi Ninh trầm ngâm nói: “Hoàng thượng càng thiếu tự tin thì nhất định không muốn người khác bàn tán về ông ta, bởi vậy chuyện này lan truyền ra, Hoàng thượng cũng phải lo lắng cho danh tiếng của mình. Huống chi với danh tiếng của phụ thân, tất nhiên chuyện này sẽ kích động sự phẫn nộ của dân chúng. Đến lúc đó còn có thể tạo ra một số ảnh hưởng có lợi cho chiến sự.”
Nghe vậy, Nhị lão gia, Tần Hàn và Tần Vũ đều gật đầu.
“Thứ hai, cho mọi người biết, ngày đưa tang, chúng ta sẽ lăng trì ba tên thích khách kia.”
“Lăng trì?” Nhị lão gia trố mắt, đứng dậy thong thả bước đi mấy bước, có phần lo lắng nói: “Việc này sợ là không ổn lắm, ba tên kia dù sao cũng chưa từng được xét xử, chúng ta âm thầm thẩm vấn chúng cũng đủ khiến có người lên án rồi. Nếu như lại xử lăng trì bọn chúng là không đúng pháp luật, dễ bị người ta bàn tán sau lưng, nhưng thật ra cũng là việc nhỏ, chỉ sợ Tào gia sẽ nắm lấy nhược điểm này, lại ra tay hãm hại phụ thân cháu.”
Tần Hàn cũng nói: “Đúng vậy, chuyện bộ Hộ còn chưa kết thúc, nếu lại thêm một tội trạng, chẳng phải Tào gia càng có có gây khó dễ.”
“Nhị thúc và Nhị ca nói, đương nhiên là có lý, nhưng pháp luật cũng không thể vượt quá phạm vi của tình người, nhà chúng ta gặp phải thảm trạng bực này, đừng nói là lăng trì ba người kia, mà ngay cả nấu chín lên ăn, có lẽ dân chúng đã biết chân tướng cũng sẽ vỗ tay reo mừng.”
“Hơn nữa, một nhà chúng ta chẳng lẽ là một đám hồng mềm mặc người bóp nặn? Chúng đã giết tới tận cửa, chúng ta bắt được thích khách mà ngay báo thù cũng không dám? Như thế nói ra, chẳng phải khiến người ta chê cười. Đại Yên và Đại Chu khai chiến, không tồn tại loại quan hệ vì đề phòng chiến tranh loạn lạc mà nhẫn nhịn, lựa ý nói hùa, lúc này cũng là lúc chúng ta nên tỏ thái độ. Hoàng thượng không kiên cường, dù sao triều đình này cùng nên có một người kiên cường.”
Tần Hàn bừng tỉnh đại ngộ.
Nhị lão gia gật đầu.
Tần Hòe Viễn: “Chiêu này tuy có phần nguy hiểm, nhưng cũng có thể xem là thượng sách. Một khi tin tức tuyền ra, nếu đồng đảng của bọn chúng muốn cứu viện, thì đương nhiên sẽ tìm tới, chúng ta chỉ cần thiết lập mai phục là được. Nếu chúng không đến, giết ba tên kia coi như tạm thời an ủi vong linh những người đã khuất.”
“Đúng vậy.” Tần Nghi Ninh gật đầu, ánh mắt sáng lên, nói: “Hơn nữa, Hoàng đế Đại Chu hạ chỉ sai bọn chúng đến ám sát con, nếu bọn chúng không hoàn thành nhiệm vụ, sợ rằng sẽ bị Chu đế hỏi tội. Ngày đưa tang, chúng ta cố tình để lộ một kẽ hở, con không tin là bọn chúng hoàn toàn không động lòng.”
“Không được, như vậy quá nguy hiểm.” Tần Vũ cau mày nói: “Tứ muội muội, ca ca cũng biết muội nôn nóng muốn báo thù cho người nhà, cũng sợ không nhanh chóng an bài thì sẽ đêm dài lắm mộng. Nhưng lúc này muội bị thương chưa khỏi, mà cả nhà chúng ta khó khăn lắm mới có thể tạm xem như yên ổn, cũng không thể chịu nổi nữa nếu còn có người mất đi, một khi dẫn dụ thích khách tới, ngộ nhỡ có gì xảy ra, thì phải làm như thế nào đây?”
Tần Vũ rất muốn báo thù cho vợ con, nhưng hắn càng không muốn lại mất thêm người nhà.
Tần Nghi Ninh cảm kích nhìn Tần Vũ mỉm cười, thở dài nói: “Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con? Huống hồ chỉ cần kế hoạch chu đáo chặt chẽ, thì thật ra cũng không quá nguy hiểm.”
Từ trước lúc Tần Nghi Ninh nói ra mấy lời đó, Tần Hòe Viễn cũng đã nghĩ tới một số việc.
“Chuyện này, lát nữa vi phụ sẽ đi gặp người kia bàn luận, tìm cách sử dụng số cao thủ dưới quyền nàng ấy một lát.”
Tần Nghi Ninh nhìn về phía Tần Hòe Viễn, gật đầu.
Người khác không biết Tần Hòe Viễn đang nói về ai, nhưng Tần Nghi Ninh biết.
Chuyện Tần Hòe Viễn định đi gặp Tào Vũ Tình bàn việc mượn mật thám mặt nạ bạc, ban đầu Tần Nghi Ninh cũng dự định làm như vậy.
“Tốt lắm. Vậy làm phiền phụ thân rồi. Về phần Mục công tử, con sẽ tự đi hỏi, còn phía Thanh Thiên Minh nữa.”
“Thanh Thiên Minh?” Tần Hàn kinh ngạc mở to hai mắt.
Tần Nghi Ninh cười cười, nói: “Muội có người quen trong Thanh Thiên Minh này. Nếu bố trí thỏa đáng, thì họ cũng có thể trợ giúp được cho chúng ta.”
“Nhưng Thanh Thiên Minh là phản tặc!” Tần Hàn lẩm bẩm nói.
“Phản tặc?” Tần Nghi Ninh bật cười nói: “Thiên địa bất nhân, đã đến nông nỗi này rồi, còn phải tính toán mấy chuyện này? Nếu không có những người mà Nhị ca gọi là phản tặc chạy tới kịp thời, xua thích khách đi, thì sợ rằng hiện giờ chúng ta đều đã không còn ở chỗ này rồi!”
Lúc này Tần Hàn và Tần Vũ mới biết, đám người hôm đó chạy vào phủ là người của Thanh Thiên Minh.
Nhị lão gia và Tam lão gia thì đã sớm có suy đoán, lúc này nghe chính miệng Tần Nghi Ninh nói ra đáp án, đương nhiên cũng không quá kinh ngạc.
Tần Nghi Ninh thấp giọng giải thích cặn kẽ với Tần Hòe Viễn về kế hoạch lần này, mọi người lần lượt phát biểu ý kiến của mình, cuối cùng Tần Hòe Viễn lựa chọn một biện pháp ổn thỏa nhất.
Thấy vẻ mặt Tần Nghi Ninh không tốt, Tần Hòe Viễn nói: “Bây giờ đã không còn sớm, chúng ta đều đi nghỉ ngơi đi. Đợi Nghi tỷ nhi hồi phục một chút sức khỏe, chúng ta liền bắt đầu tiến hành.”
“Vâng.” Tần Nghi Ninh đứng dậy, cảm thấy trước mắt tối sầm, nàng vội nhắm mắt lại, ổn định tinh thần, mới thấy bớt mệt mỏi một chút.
Trở lại Thạc Nhân Trai, Tần Nghi Ninh uống thuốc xong liền ngã đầu xuống giường ngủ thiếp đi.
Mà Tần Hòe Viễn thì hẹn Tào Vũ Tình tới hậu hoa viên thấp giọng bàn bạc chuyện gì đó, sau nửa canh giờ mới kết thúc.
***