Băng Hỏa Ma Trù

Chương 409: Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển

Nham thạch xung quanh trở nên nóng rực, không khí xung quanh bị bóp méo càng thêm rõ ràng, một luồng khí nóng không ngừng từ giữa núi lửa truyền ra bên ngoài.

Phượng Hư nói:

- Năm con Phượng Hoàng màu vàng là phong ấn mà tổ tiên chúng ta lưu lại, khi rót Cửu Ly Đấu khí của chúng ta vào trong đó, có thể khởi động lực phong ấn, kiềm chế ngọn núi lửa này. Yên Nhi, Đại điển sắp bắt đầu, chúng ta sẽ khống chế mỗi người hai cái phong ấn còn Phượng Nữ khống chế một cái. Niệm Băng, ngươi tùy tình hình mà hành động, chỉ cần hạn chế nham thạch nóng chảy trong núi lửa không chảy ra ngoài là được. Giai đoạn đầu tiên là mạnh nhất, chỉ cần kiên trì được qua thời gian này, thì sẽ dễ dàng đối phó hơn một ít. Chỉ có điều biến hóa hôm nay có lẽ sẽ khác.

Niệm Băng gật đầu nói:

- Ta hiểu, Trưởng lão yên tâm. Chúng ta nhất định sẽ cố hết sức. Tích Lỗ đại ca, ngươi bảo vệ Linh Nhi, ta bảo vệ Thần Thần.

Ngọc Như Yên nói:

- Phượng Hư Trưởng lão, ngài khống chế một cái là được, còn đâu do ta và Phượng Nữ mỗi người khống chế hai cái.

Năm phong ấn, vốn nên có năm vị Trưởng lão khống chế.

Phượng Hư ngẩn người nói:

- Điều này sao có thể được? Phượng Hoàng cửu biến mấy năm nay của ta rốt cuộc đã có đột phá, đạt đến Tứ biến Phượng Ảnh Tam Phân. Mặc dù khống chế hai cái phong ấn hơi miễn cưỡng một chút, nhưng vẫn còn có thể.

Phượng Nữ đáp lời:

- Trưởng lão, cứ làm theo lời mẹ ta nói đi. Để ta khống chế hai phong ấn. Ngài yên tâm, ta tự tin hoàn thành, ta đã đạt đến Lục biến Thân Vi Phượng.

- Cái gì?

Phượng Hư ngẩn người. Lão quả thực không dám tin vào tai mình. Lúc trước khi Phượng Nữ rời đi Phượng tộc, Phượng tộc còn không có phát hiện được phương pháp tu luyện đặc thù của hai biến trước tiên của Phượng Hoàng cửu biến. Phượng Nữ khi đó ngay cả dùng Vương tộc chi vũ Nhị biến cũng rất miễn cưỡng. Nhưng mà bây giờ nàng lại nói cho mình đã có năng lực sử dụng Lục biến, điều này sao có thể chứ? Trong lịch sử Phượng tộc, còn không có ai có bước tiến nhanh như vậy. Lão đương nhiên không biết, Niệm Băng dùng tính mạng để thi triển Thiên sứ chi lệ làm cho Phượng Nữ đã xảy ra biến hóa thoán thai đổi cốt. Hơn nữa Thiên Nhãn Huyệt đã được mở ra khiến cho tốc độ tu luyện của nàng đã đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới. Nửa năm thời gian, thực lực của nàng đã tăng vọt. Cho dù là Ngọc Như Yên bây giờ cũng không phải đối thủ của Phượng Nữ khi nàng đã có được Thiên Nhãn Huyệt. Trong ba người Phượng tộc ở đây, Phượng Nữ có thực lực mạnh nhất. Mà trong bảy người ở đây, thì Phượng Hư có thực lực kém nhất. Ngay cả Long Linh cũng đã đạt đến trình độ Băng hệ Ma Đạo Sư, hơn nữa nàng còn có Thiên Nhãn Huyệt, nên thực lực chỉ mạnh hơn chứ không kém Phượng Hư một chút nào.

Phượng Hư nghi hoặc nhìn Phượng Nữ, nói:

- Tốt, nên bắt đầu thôi.
. Xung quanh người lão tản mát ra màn hào quang năm màu, bóng người hư ảo từ một biến thành ba. Trong nháy mắt ngắn ngủi khi Núi lửa bộc phát, lão rõ ràng cảm nhận được Cửu Ly Đấu khí trong cơ thể mình như bị đốt cháy, trong nháy mắt đạt đến mức trước đó chưa từng có, trực tiếp vượt hai cấp, từ Tam biến đạt đến Ngũ biến. Đây là điều mà trước kia lão không bao giờ dám nghĩ đến.

Ngọc Như Yên lạnh lùng nói:

- Niệm Băng, ngươi tránh ra. Ta muốn vào đó cứu con gái ta ra. Không cần lo cho ta, bọn chúng nếu xảy ra chuyện gì, ta sống còn có ý nghĩa gì nữa?

Niệm Băng sững sờ nhìn Ngọc Như Yên, đột nhiên ánh mắt hắn trở nên kiên định, gật đầu nói:

- Được rồi thưa mẹ, vậy người hãy theo mang ta vào đó.

Mặc dù biết rõ là chịu chết, nhưng lúc này hai người vợ mình đang lâm nguy, hắn tuyệt đối sẽ không lùi bước. Áo Tư Tạp không chịu cùng mình tiến vào. Năng lượng thân thể của nó thật ra đã có thể duy trì ở bên ngoài, chỉ là không thể hình thành thực thể mà thôi. Giống như Vong Linh, Linh hồn của nó cũng đã ngưng kết với năng lượng thể này. Chỉ cần nó không ngừng tu luyện, khi Long Thần Tâm quyết đạt đến một trình độ nhất định thì cũng có thể một lần nữa ngưng kết ra thực thể. Chỉ có điều nó tự tu luyện chậm hơn so với tu luyện ở trong cơ thể mình một chút mà thôi. Nhưng mà vào giờ phút này, hắn đã không nghĩ nhiều như thế, không thể đồng sinh, chỉ mong đồng tử. Đây là ý nghĩ duy nhất của Niệm Băng lúc này, nghĩ đến đây hắn đã không hề do dự gì hết.

Nghe thấy Niệm Băng nói, Ngọc Như Yên sững sờ một chút, đúng lúc bà không biết làm cái gì, thì giọng nói của Phượng Hư đột nhiên vang lên:

- Chờ một chút, các ngươi đừng có xúc động.

Ba thân ảnh Phượng Hư đồng thời bay đến trước mặt Niệm Băng và Ngọc Như Yên. Ba bóng người hợp một, biến thành vị Thủ tịch Trưởng lão của Phượng tộc:

- Đừng xúc động, các ngươi phải nghe ta nói. Phượng Nữ và Lam Thần chưa chắc gì đã có chuyện xấu. Không biết chừng, các nàng ở trong Nham thạch lại là chuyện tốt.

Ngọc Như Yên vội vàng hỏi:

- Trưởng lão, ngài mau nói, chẳng lẽ trong Điển tịch Phượng tộc có ghi lại gì ư?

Phượng Hư lắc đầu nói:

- Không, Điển tịch bổn tộc cũng không ghi lại tình huống trước mắt này. Nhưng chẳng lẽ các ngươi không phát hiện được vấn đề gì sao? Đây là lần đầu tiên các ngươi cảm giác núi lửa mãnh liệt phun ra. Tuy chúng ta cách miệng núi lửa rất gần, nhưng mà nhiệt độ cũng không quá cao so với lúc trước bao nhiêu. Chẳng lẽ các ngươi không có phát hiện, nham thạch cũng không tràn ra ngoài núi lửa,, không có một nham thạch nào từ trên không trung rơi xuống sao?