Truyện Hài Hước

Nhặt Nhầm Thoại Bản Lậu, Ta Bắt Được Phu Quân Như Ý

Nhặt Nhầm Thoại Bản Lậu, Ta Bắt Được Phu Quân Như Ý

Hoàn thành
1
Tác Giả: Thịnh Vãn Phong
Trong lòng các tiểu thư khuê các nhà quyền quý trong kinh thành đều có cùng một ánh trăng sáng. 

Đích trưởng tử của Tạ gia, Tạ Uẩn, tuấn mỹ vô trù, vô cùng tự phụ.

Nhưng Tang Yểu không thích hắn, nguyên nhân là có một lần nàng vô ý trẹo chân ở bên cạnh hắn, người này rõ ràng chỉ duỗi tay một cái là có thể đỡ lấy nàng vậy mà lại bất động thanh sắc né sang bên cạnh một chút, trơ mắt xem Tang Yểu té ngã, làm nàng mất mặt trước vô số người.

Tang Yểu: ╰ ( ‵□′) ╯

Việc này Tang Yểu ghi nhớ đã lâu, mỗi khi Tạ Uẩn đi qua nàng, nàng đều phải giận dỗi hừ một tiếng, nhưng trước nay Tạ Uẩn cũng chẳng liếc nhìn nàng một cái nào. 

Tang Yểu: Càng tức giận hơn ( `Δ?)!

Mãi cho đến khi Tang Yểu vô tình nhặt được sổ tay của Tạ Uẩn, mở ra đã thấy ——

Bên trong không chỉ được ghi chép kỹ càng tỉ mỉ tình yêu của Tạ Uẩn đối với nàng mà còn có không ít hương tình diễm sử do hai người bọn họ đóng vai chính, càng kỳ quái hơn chính là còn có thư tình Tạ Uẩn viết cho nàng, vô cùng khoa trương, vô cùng lớn mật! 

Tang Yểu thẹn quá hóa giận, nàng bang một tiếng, khép sổ tay lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Từ đây, ánh mắt khi nàng nhìn Tạ Uẩn trở nên khác lạ.

Quả nhiên mỗi một người ưu tú đều có phiền não riêng, Tạ Uẩn nhìn như không gì làm không được, kỳ thật cũng chỉ là một người yêu mà không có được, thậm chí còn không dám nói cùng nàng một câu, mỗi ngày chỉ có thể đáng thương chìm trong mộng ảo mà thôi.

Từ trước đến nay Tang Yểu vẫn luôn mềm lòng, ngẫu nhiên đại phát từ bi chủ động nói chuyện cùng Tạ Uẩn.

Tạ Uẩn vẫn cứ lãnh đạm như thường.

Tang Yểu: Thẹn thùng thôi.

Sau này trong gia tộc có biến, Tang Yểu bất đắc dĩ phải cầu kiến Tạ Uẩn.

Với Tạ Uẩn mà nói, đây cùng lắm cũng chỉ là lần gặp mặt cho có lệ mà thôi. 

Sắc mặt hắn lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng: “Cô nương mời đi về, kết cục việc này đã định.”

Nàng biết ngay tên cẩu nam nhân này sẽ không dễ dàng đáp ứng nàng mà.

Tang Yểu không nói hai lời tiến lên hôn hắn một ngụm, “Đừng giả vờ nữa, thế này là được rồi chứ.”

……

Không gian tĩnh lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau

Chuyện này không bao lâu thì thành danh, Tạ Uẩn từ trước đến nay thong dong bình tĩnh rốt cuộc bắt đầu nhìn thẳng vào vị thiếu nữ gan to bằng trời này.

*

Gã sai vặt bên người Tạ Uẩn trộm viết thoại bản đẩy thuyền cp Tang Yểu cùng Tạ Uẩn, một ngày nào đó hắn phát hiện thoại bản cẩm kỵ do mình tỉ mỉ sáng tác đột nhiên biến mất! 

Sau này, tuy rằng thoại bản tử không thấy, nhưng cp hắn vẫn luôn mong ngóng kia lại thành thật rồi?!?

Thật lâu sau nữa.

Thoại bản biến mất đã lâu lại xuất hiện trong tay phu nhân nhà hắn, phu nhân chỉ vào thoại bản nói cho hắn biết,“Đừng nhìn tên nam nhân cũ kỹ kia mà xem thường, kỳ thật nội tâm chàng ấy cũng rất cuồng dã đấy.”

1v1 sc he

【 Lưu ý 】

1: Nữ chính là một mỹ nhân ngốc, có thể không thích nhưng xin đừng buông lời thương tổn. Không thích xin dừng đọc.

2: Nam cường nữ nhược, nam nữ chính toàn tự mình công lược.

3: Tuyến tình cảm chiếm 90%, truyện ngọt 

4: Nữ chính là một người mau nước mắt, một khi cãi nhau là kích động, kích động sẽ dễ rơi nước mắt.

5. Phần lớn tình tiết trong truyện sẽ được giải thích, mong lưu tâm chú ý trước khi buông lời nghi ngờ. 

Tag: Duyên trời tác hợp, Ngọt văn
Cách Đầu Gấu Cưng Chiều Tiểu Ngọt Ngào

Cách Đầu Gấu Cưng Chiều Tiểu Ngọt Ngào

Hoàn thành
1

Bạn đang đọc truyện Cách Đầu Gấu Cưng Chiều Tiểu Ngọt Ngào của tác giả Vương Khiết Băng (Yu).


Vì để gia đình chú ý đến bản thân nên anh từ một cậu bé ngoan ngoãn trở thành đầu gấu của trường Trung Học Thành Đô, từ đánh nhau, gây sự, thành tích kém, tất cả những gì mà một học tra có thì anh đều có đủ, cuối cùng là anh đã ở lại một lớp.

Cùng năm đó một top học sinh khác cũng đã vào học, trong đó có cô - một học bá chính hiệu với vẻ ngoài ngọt ngào và xinh đẹp, nhưng trong mắt anh thì cô chẳng khác gì một con thỏ ngốc cả.

Nhưng thật ra anh đã trúng tiếng sét ái tình từ lần gặp đầu tiên, từ đó ba chữ "Trịnh Tương Hảo" đã chữa lành cho trái tim đầy vết xước của anh.

- Nè, tên của hai người không phải rất hợp nhau sao? Trịnh Tương Hảo, Niên Cầm Bách... Đây còn không phải là Cầm Tâm Tương Thiêu, Bách Niên Hảo Hợp à?


Nếu yêu thích , bạn có thể đọc thêm hay .

Thuần Chủ

Thuần Chủ

Hoàn thành
1

Thể loại: Hiện đại, truyện 18 cấm ❌
Số chương: 19+ còn tiếp....
Converter + raw: Vespertine (Koanchay)
Editor: may18 

Giới thiệu vắn tắt nội dung:

Kim chủ Tần Mặc

Chim hoàng yến hắn nuôi là Trần Nghiên.

Có ai ngờ được, người mà hắn bỏ tiền ra dưỡng như sủng vật thế mà có ngày lại dám cắn ngược lại hắn.

Spoil:  siêu sủng, hài,...

nam chính khó ở  ><  nữ chính còn khó ở hơn (о"∀"о) 

tính tình của cả hai đều cực kỳ xấu, đã thế còn yêu nhau, yêu nhau nhưng không chịu nói ra, không nói ra còn giả vẻ đối chọi nhau, khinh bỉ nhau,... 

Vậy sống chung làm sao? Về sau thế nào? Ai sẽ phải thoả hiệp? Hãy đón đọc ~~~

 
Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi

Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi

Đang cập nhật
1
Tác Giả: Mộng Huyền

Bạn đang đọc truyện Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi của tác giả Mộng Huyền.


Ngay từ khi còn bé, Khiết Tâm đã có sự thân thiết nhất định với người con trai tên Gia Huy. Cô yêu cái đẹp, thích cảm giác chinh phục một điều gì đó mới mẻ. Gia Huy càng cố tỏ ra lạnh lùng, xa cách thì cô càng muốn đến gần.

Dù không xinh đẹp, dịu dàng người gặp người thích như em gái nhưng cô tự hào vì mức độ mặt dày của bản thân.

"Anh Huy, ngoại trừ anh đời này em sẽ không gả cho ai hết, anh không lấy em không gả."

Nam thần liên tục bị vả mặt vì lời mìn nói, cô hỏi mười câu đều cùng một câu trả lời: "Chúng ta không thể."

Đến khi cô không còn hy vọng, muốn từ bỏ vì quá mệt mỏi thì Gia Huy lại xuất hiện trước mặt. Anh bá đạo cưỡng ép cô: "Giờ tôi muốn lấy em dám không gả? Vậy chúng ta lên giường giải quyết."


Nếu yêu thích thể loại , bạn có thể đọc thêm hay .

Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Hoàn thành
1
Tác Giả: Hạ Tường Lam
Truyện Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời là tựa truyện hay, đặc sắc và thú vị thuộc thể loại truyện teen. Nữ chính là một cô gái 16 tuổi, tính cách bá đạo bước chân vào ngôi trường cấp 3 cùng những người bạn của mình xây dựng thời thanh xuân khắc cốt ghi tâm. Tình bạn xây dựng trên nền tảng vững bền cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Trên đời liệu có gì là mãi mãi khi bạn bè trở mặt phản bội nhau? Tình yêu đầu đời với những lần say nắng bất chợt đó là lời yêu chưa dám tỏ bày. Cậu là thanh xuân của tôi, là bí mật không thể bật mí, là lời yêu không dám bày tỏ và cũng là nỗi đau ngọt ngào của thời tuổi trẻ.

Thanh xuân của một người sẽ trở nên ý nghĩa hơn nếu như trong quãng thời thanh xuân đó có một người để bảo vệ, tin tưởng, hi sinh và muốn gắn bó với họ cả đời. Họ đã cùng nhau trải qua những khó khăn suốt khoảng thời gian bên nhau. Liệu tình bạn này sẽ biến thành tình yêu? Liệu một trong hai người họ ai sẽ là người ngỏ lời trước? Diễn biến câu chuyện vô cùng lôi cuốn, hấp dẫn. Mời các bạn cùng đón đọc.
Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Thập Niên 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Thức Tỉnh Rồi

Hoàn thành
397
Tạ Tiểu Ngọc là cháu gái trưởng thôn, dáng vẻ xinh đẹp, tính cách tốt bụng, đôi mắt long lanh giống như biết nói chuyện.

Tạ Tiểu Ngọc thích một thanh niên trí thức xuống quê, lấy phần lương thực không nhiều nấu thành cơm, dùng lá sen gói kỹ len lét nhét vào túi của Nghiêm Dặc.

Chăm sóc người nhà của anh, yêu quý em gái nhỏ của anh.

Nhưng Tạ Tiểu Ngọc không biết Nghiêm Dặc có thích cô hay không...

Nghiêm gia bình phản, hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn điều gì?

Tạ Tiểu Ngọc nhìn thấy tình huống ở thế giới song song, một người đầy ân huệ, cô gả cho Nghiêm Dặc, hai người sống một cuộc đời đầy oán hận.

Tạ Tiểu Ngọc thấy trước tình huống, liền đổi câu nói muốn làm vợ của Nghiêm Dặc, kịp thời đổi thành: Cháu muốn làm em gái Nghiêm Dặc.

Nghiêm gia sau khi đến Bắc Kinh, Tạ Tiểu Ngọc có công việc, vui vẻ kiếm tiền, phiền não duy nhất chính là Nghiêm Dặc, không có gì lại chạy đến bên cạnh cô, còn không có nói có thích cô hay không.

Tạ Tiểu Ngọc hận nên thề, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt gấp một trăm lần Nghiêm Dặc.

Có người giới thiệu đối tượng cho Tạ Tiểu Ngọc, lúc coi mắt Nghiêm Dặc cũng ở đây.

Tạ Tiểu Ngọc giới thiệu Nghiêm Dặc với người đàn ông đối diện: "Đây là anh tôi..."

Nghiêm Dặc lạnh lùng cười một tiếng: "Thường những người đàn ông trả lời lại, đều bị tôi chặt đứt chân, lại thích đi chợ coi mắt, chê cười."
Nương Tử Lưu Manh

Nương Tử Lưu Manh

Đang cập nhật
1
Tác Giả: Ngữ Tuyết

Bạn đang đọc truyện Nương Tử Lưu Manh của tác giả Ngữ Tuyết.


Diệp Nghê Thường đích nữ Diệp gia, là nữ nhi của hộ bộ thị lang Diệp Uất Trì, ca ca còn là huyện lệnh huyện Khương Hà.

Năm mười hai tuổi nàng được một vị cao nhân nhận làm đệ tử liền theo ông ấy lên núi bái sư học nghệ.

Hắn Sở Thương Dạ thế tử ốm yếu được mỹ nhân kinh thành xem là bạch nguyệt quang thế nhưng lại rơi vào tay nữ ma đầu Diệp Nghê Thường. Từ đó nội trạch của hắn ngày ngày gà bay cho sủa.


Nếu yêu thích , bạn có thể đọc thêm hay

Tiểu Thanh Mai Yêu Kiều

Tiểu Thanh Mai Yêu Kiều

Hoàn thành
1
Tác Giả: Ngô Thải

Bạn đang đọc truyện Tiểu Thanh Mai Yêu Kiều của tác giả Ngô Thải.


Ngày cưới gần kề, Diệp Mạt Sơ bị từ hôn.


Vị hôn phu vừa thi đậu Trạng nguyên nói nàng ngoài dung mạo ra chẳng có gì tốt đẹp, đối với con đường làm quan của hắn không có chút ích lợi nào, đã tìm được chỗ dựa vững chắc hơn.

Phụ thân và kế mẫu cảm thấy mất mặt, mắng nàng một trận, nói nàng xui xẻo.

Mẫu thân mất sớm, huynh trưởng tử trận, tỷ tỷ gả xa, Diệp Mạt Sơ không ai chăm sóc, bị đưa đến trang tử để tự kiểm điểm.

Nhìn bốn phía hoang vắng, Diệp Mạt Sơ cảm thấy cuộc đời này coi như xong rồi, một mình trốn dưới gốc cây khóc lóc tuyệt vọng.

Úc Thừa Uyên - Thân vương đột nhiên xuất hiện, lật người xuống ngựa, đỡ nàng dậy, hỏi nàng khóc vì sao.

Nhìn người bạn thanh mai trúc mã, Diệp Mạt Sơ nắm chặt tay áo hắn: "Thừa Uyên ca ca, huynh cưới ta được không?"

Người đàn ông cao lớn tuấn mỹ ánh mắt sâu thẳm: "Được."

Thấy hắn thật sự đồng ý, Diệp Mạt Sơ vốn không ôm hi vọng gì, ngẩn người: "...?"

---

Ngay hôm đó, dưới ánh mắt kinh hãi của cả phủ Thành An Hầu, hắn mang theo thân binh hộ tống nàng về phủ.

Ngày hôm sau, hắn mang theo thánh chỉ ban hôn, đích thân đến cửa cầu hôn.

Sau đó, lại dùng kiệu tám người khiêng, rước nàng vào phủ Thân vương  - nơi mà tất cả các quý nữ kinh thành đều mơ ước.

---

Sau khi thành thân, Diệp Mạt Sơ mới biết, Úc Thừa Uyên có người trong lòng, và vì nữ tử đó mà nhiều lần từ chối thánh chỉ ban hôn của Hoàng thượng.

Một người si tình như vậy, lại vì tình nghĩa thuở nhỏ mà đồng ý cưới nàng, Diệp Mạt Sơ vừa cảm kích vừa áy náy.

Nàng cúi người thật sâu trước hắn: "Thừa Uyên ca ca, đa tạ huynh cứu ta thoát khỏi cảnh khốn cùng, đợi đến khi cô nương trong lòng huynh trở về, chúng ta sẽ hòa ly."

Úc Thừa Uyên: "Nàng ấy đã xuất giá rồi."

Diệp Mạt Sơ đau lòng cho hắn, mạnh dạn ôm lấy hắn an ủi: "Huynh đừng buồn, ta sẽ đối xử tốt với huynh."

Nàng không nhìn thấy, trên đỉnh đầu, khóe miệng Úc Thừa Uyên cong lên thật cao.


 

[Xuyên Sách] Bị Đại Phản Diện Ráo Riết Nhắm Đến!

[Xuyên Sách] Bị Đại Phản Diện Ráo Riết Nhắm Đến!

Hoàn thành
19
Sơ Tửu Tửu gặp chuyện ngoài ý muốn xuyên vào một cuốn sách, trở thành một nữ phụ ác độc trong hậu cung. Nữ phụ xinh đẹp này trong sách đã từng bước tính toán, nhưng vẫn không nhận được sự xem trọng của đại phản diện điên cuồng, cuối cùng những việc xấu mà nàng ta làm bị phơi bày, kết cục cực kỳ thảm khốc.

Khi Sơ Tửu Tửu còn đang phân vân không biết làm thế nào để rút lui an toàn khỏi cung, hệ thống xuất hiện và buộc nàng phải tuân theo cốt truyện gốc.

Nếu có thể tránh được kết cục bi thảm của nguyên chủ, nàng sẽ sống sót.

Khi hệ thống yêu cầu nàng ban rượu độc cho tì nữ của Lý tài nhân:

Sơ Tửu Tửu đứng trước mặt tì nữ, từ từ cầm chén rượu: “Thấy ngươi trung thành như vậy, chén rượu này đích thân bản cung thưởng cho ngươi.”

Tì nữ gần như tuyệt vọng muốn nhận chén rượu, định một hơi uống cạn, nhưng phát hiện chén rượu bị Sơ Tửu Tửu nắm rất chặt.

Tì nữ sững sờ, cố gắng giật chén rượu từ tay nàng.

Sơ Tửu Tửu mặt ngoài bình tĩnh, thực tế đang dùng hết sức mình để giữ chặt chén rượu không buông.

Cùng lúc đó, tiếng lòng nàng vang lên: [Cứu mạng! Cứu mạng! Ai đến cứu ta với! Đây là rượu độc! Uống vào sẽ chết! Xong rồi xong rồi! Ta không muốn giết người, Ta không muốn giết người a a a a!]

Tì nữ của Lý tài nhân: “???”

Khi hệ thống yêu cầu nàng chôn một túi hương độc dưới đất ở điện của Huệ tần:

Huệ tần khóc lóc kể lể với đại phản diện Hoàng thượng.

Kết quả đào lên chỉ là một túi hương không độc ghi chữ “túi hương độc”, bên trong nhét giấy viết “lời chúc tốt lành”.

Huệ tần: “???” Tiếng khóc nghẹn lại.

Sơ Tửu Tửu bình tĩnh nói: “Nô tì gọi đây là phúc ý khắc sâu.”

Đại phản diện Hoàng thượng: “…”

Chúng phi tần: Tin ngươi cái quái gì!

Khi Sơ Tửu Tửu cuối cùng hoàn thành tất cả cốt truyện của nữ phụ ác độc, thành công sống sót.

Nhưng nàng phát hiện đại phản diện Hoàng thượng, người thường lạnh lùng, thực chất tàn bạo, nhìn nàng với ánh mắt như muốn nuốt chửng nàng…
Không Đời Nào Hai Đứa Tôi Yêu Nhau - Dữu Hủ

Không Đời Nào Hai Đứa Tôi Yêu Nhau - Dữu Hủ

Hoàn thành
1
Tác Giả: Dữu Hủ
Tác giả: Dữu Hủ

Độ dài: 61 chương + 8NT

Thể loại: Hài hước, thanh mai trúc mã

***

GIỚI THIỆU VẮN TẮT

1. Thuở nhỏ, Hà Tỉnh và Trình Triều Lạc từng ăn chung một bát cơm, ngủ chung một chiếc giường, thân thuộc đến nỗi chẳng hề có những rung động yêu thích với nhau.

Thế nhưng, người thân bạn bè lại không ngừng gán ghép hai người họ.

Để chặn miệng tất cả, hai người tuyên bố rằng họ không phải gu của nhau, dù cho tận thế thì cả hai cũng sẽ không yêu nhau.

Hà Tỉnh nói: “Trình Triều Lạc vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo, không mê nổi.”

Trình Triều Lạc bảo: “Chỉ coi Hà Tỉnh như đám anh em bạn bè, không có cảm giác.”

Lũ bạn không tin, bèn đánh cược với Trình Triều Lạc, “Nếu ông mà thích Tỉnh Tỉnh, sau này phải gọi bọn tôi là bố.”

Trình Triều Lạc khẽ cười khẩy, đủng đỉnh nói: “Được thôi!”

Sau này, trong danh bạ của Trình Triều Lạc có đến tận mấy ông bố.

2. Hà Tỉnh coi Trình Triều Lạc là người bạn thân nhất, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đều tâm sự với cậu.

Xe bị thủng săm, cô mếu máo bảo: “Không biết đứa mất dạy nào chọc thủng săm xe của tôi.”

Trình Triều Lạc: “Lên xe, tôi đèo cậu.”

Mất chìa khóa, cô nói: “Tối nay chắc tôi phải ngủ đầu đường xó chợ rồi, có thể sang nhà cậu ở tạm một đêm không?”

Trình Triều Lạc: “Sang đi.”

Hà Tỉnh hiểu Trình Triều Lạc, biết cậu là thánh kiêu ngạo, cực khinh mấy trò hao tổn tâm sức để theo đuổi con gái, cũng chẳng quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này.

Một hôm, Hà Tỉnh hớn hở kể cho Trình Triều Lạc nghe chuyện mình sắp đi xem mắt.

Trình Triều Lạc: “Đi đi, chúc cậu sớm thoát ế.”

Hà Tỉnh trang điểm thật xinh đẹp đến nơi hẹn, vậy nhưng lại thấy Trình Triều Lạc ngồi đó, cô đi tới hỏi: “Cậu đến đây làm gì?”

Trình Triều Lạc: “Xem mắt.”

Hà Tỉnh: “…”

Đợi đến khi cô phát hiện ra sự bất thường thì đã muộn, hóa ra đã từng bước từng bước rơi vào cái bẫy của cậu ta từ lâu rồi.
Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi

Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi

Hoàn thành
1
Tác Giả: Tam Hoa Miêu
Văn Vũ đọc một bộ tiểu thuyết mạt thế vô hạn lưu. Nữ chính là một đóa sen trắng hắc ám trọng sinh, thôi được, tạm chấp nhận vậy. Nam chính là kiểu Long Ngạo Thiên bá đạo, thôi thì cố đọc vậy, chẳng lẽ lại bỏ dở giữa chừng? Hễ ai chê bai tác giả, cô đều xông vào phản bác, sợ tác giả drop truyện bỏ chạy mất thì toi.

Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu nạn bị dị thú tàn phá, các quân nhân anh dũng hi sinh đến giây phút cuối cùng vẫn bảo vệ người dân sơ tán, trong khi nữ chính lại lo sợ bí mật về không gian tùy thân mình mới nhặt được bị bại lộ nên giấu diếm, không chịu cứu người. Cô tức đến mức hắc hóa.

Cô bình luận một tràng dài dưới truyện, tác giả bất lực đáp lại cô một câu: Bút cho cô đấy, cô viết đi.

Thế là Văn Vũ xuyên sách, mang theo cả ngón tay vàng do chính tác giả ban tặng – hệ thống [Bút Cho Cô, Cô Viết Đi].

Biết được chỉ cần đánh quái tích lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, cô không nói hai lời xông thẳng đến căn cứ cứu nạn, lao vào vòng tay của những người quân nhân anh dũng.

Đúng như dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này cô muốn tất cả những con người đáng mến này đều được sống!

Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn √

Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √

Muỗi hút máu → muỗi truyền máu, y tế √…

Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết rồi."

Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"

Nội dung nhãn: Cường cường, Hệ thống. Xuyên sách, Sảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Văn Vũ┃Nhân vật phụ: Ứng Chuẩn┃Khác: Không gian tùy thân, kiến thiết cơ sở

Lập ý: Vĩnh không từ bỏ
Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường

Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường

Đang cập nhật
87
Tác Giả: Trường Yên

Bạn đang đọc truyện Đừng Nhặt Người Rơi Trên Đường của tác giả Trường Yên.


Công là một người tàn nhẫn, hung ác, điên cuồng, vô tình bị trọng thưng, đầu bị chấn động, trở thành một người ngốc nghếch, sau đó gặp thụ đang ngồi trên lừa, được thụ chở về nhà.

Thụ là một tiên sinh dạy học trong một sơn thôn nhỏ, bởi vì công trở nên ngốc nghếch, không biết người thân là ai, thụ chỉ có thể để công ở lại và chăm sóc công

Thỉnh thoảng thụ cũng dẫn công đến học đường. Một ngày nọ, sau khi về nhà công rầu rĩ không vui, thụ hỏi hắn bị sao?

Công vừa tức vừa tủi, "Bọn họ đều nói ta được nhặt về!"

Thụ không đành lòng thấy hắn như vậy nên gạt hắn: "Đâu phải nhặt, tiên tử đưa ngươi tới mà."

Công mừng rỡ hỏi: "Vậy ta cũng là tiên sao?"

Thụ: "...... Ừ."

Công: "Vậy ta là tiên gì?"

Thụ liếc nhìn con lừa bên ngoài, "...... Đại tiên lừa."

Sau đó công hết mất trí nhưng lại trở nên xấu tính, thụ tức giận đuổi người ra khỏi thôn.

Công cười lạnh một tiếng, miệng còn cứng hơn chim, "Chỉ là một tên nhà quê, cần gì phải để ý chứ?"

Sau đó nữa thuộc hạ của công chạy đến tìm thụ, khóc ròng nói công lại bị thương nặng nhưng quyết không cho đại phu cứu mà chỉ đòi gặp thụ.

Thuộc hạ: "Xin tiên sinh mau cứu chủ tử nhà ta với!"

Thụ: "Ta là thầy dạy học chứ đâu phải đại phu."

Thuộc hạ: "Chủ tử nói chỉ cần ngươi hôn là hắn khỏe lại ngay."

Thụ: "......"


Thời Thanh Niên Của Ông Nội Tôi

Thời Thanh Niên Của Ông Nội Tôi

Hoàn thành
1
Tác Giả: Tiêu Nguyệt Dã
Thể loại: Nguyên bản, không cp, cận đại & hiện đại, giả tưởng, tình cảm, ngọt ngào, niên đại văn, trưởng thành, chữa lành.

- ------ 

Khi Hạ Nhạc còn nhỏ, cô từng nghe ông nội kể lại vô vàn câu chuyện xưa của ông, những câu chuyện thời của ông khác hoàn toàn với thời nay, cô chỉ thích nghe những chuyện vui, thỉnh thoảng cô cũng thấy hơi nhàm chán đấy nhưng chưa bao giờ cô để ý nhiều đến những câu chuyện đó.

Cho đến một ngày ông nội đột ngột qua đời.

Kể từ lúc ấy, ánh sáng trong cuộc đời Hạ Nhạc không còn nữa.

Sau khi ông nội mất, hết người này đến người khác đổ lỗi cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau.

Bởi vậy, cái chết của ông nội đã trở thành vết thương đau đớn không thể nào chữa lành nổi trong cuộc đời của cô.

25 tuổi, Hạ Nhạc đã trưởng thành nhưng cô vẫn cố chấp không bao giờ tha thứ cho chính mình và luôn luôn giữ khoảng cách với mọi người.

Bỗng một ngày, cô mở mắt ra thì thấy bản thân được trở về ngôi làng nhỏ nơi cô sống khi còn thơ ấu và chứng kiến tang lễ của ông nội.

Tất cả giống như một giấc mơ, cô được quay trở về quá khứ, thời gian lúc đó là năm 1949, một thời đại mà không ai có thể quên được…

Đó là thời thanh niên của ông nội.



Ở thời đại này, cô cố gắng hết sức để có thể được ở với ông và cô cũng muốn thay đổi cái chết của ông.

Song, cô không bao giờ nghĩ rằng ông nội hiền lành và tốt bụng của mình khi còn trẻ lại là một chàng trai lạnh lùng và đẹp trai đến thế.

Mọi thứ dường như khác hoàn toàn với những gì cô tưởng tượng.

“Ngoại hình của ông nội đỉnh đến mức ngang hàng với sao hạng A thời hiện đại luôn ấy.”

“Gì cơ? Ông chú luôn phóng túng kia thực sự có tham gia thế vận hội á?!”

“Bà dì lúc đó không phải là bạn thân nhất của bà nội mà là tình địch của bà?”



Sau khi trải qua tất cả, cuối cùng Hạ Nhạc cũng hiểu được ông, hiểu được họ và thời đại ấy của ông.

Nhiều năm sau, Hạ Nhạc ngồi một mình trên chiếc ghế mây trong ngôi nhà cũ, bầu không khí tràn ngập mùi mốc từ năm nảo năm nao không hề tiêu tan, ánh sáng lọt qua khe cửa, phản chiếu hình ảnh cô không ngừng lau chùi bức ảnh chụp sáu người.

“Ông nội của con…ông ơi, ông thực sự đã phải chịu khổ cả đời rồi…”

Trong ảnh, ông nội chỉ mỉm cười dịu dàng, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp nhất trên đời.

Ông bảo, ông chỉ cần Nhạc Nhạc hạnh phúc.
Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người

Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người

Đang cập nhật
1

Bạn đang đọc truyện Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người của tác giả Bạch Đường Như Tuyết.


[Nam chính có thể nghe thấy tiếng lòng của nữ chính + Nữ chính có thể nghe hiểu tiếng thú.]

Một ngày kia, bỗng nhiên ta xuyên thành nhân vật làm nền trong sách, bắt đầu chọc giận đại boss phản diện đến mức ngất đi. Vốn định nhân lúc hắn yếu lấy mạng hắn, nhưng tiếng lòng lại bị nhân vật phản diện nghe thấy.

Sau đó, nhân vật phản diện không chịu được nữa, hỏi: "Nghe nói bổn vương không chết nàng ăn không vô?"


Nếu yêu thích , bạn có thể đọc thêm hay .

 

Omega Xinh Đẹp Bị Từ Hôn Yêu Đương Cùng Ảnh Đế Alpha

Omega Xinh Đẹp Bị Từ Hôn Yêu Đương Cùng Ảnh Đế Alpha

Hoàn thành
1
Tác Giả: Tri Cẩn
☆ Không biết mình giỏi ca múa, ngoan ngoãn, xinh đẹp O x Sủng thê từng bước thận trọng, văn nhã nhưng bại hoại ảnh đế A. 【nho tím x Brandy 】

Ôn Miểu Miểu là một Omega với thân hình mảnh mai và giọng nói ngọt ngào, vừa bị từ hôn một cách lạnh lùng.

Người từ chối là một ngôi sao mới nổi, có lượng fan hâm mộ đông đảo.

Trong khi Ôn Miểu Miểu chỉ là nhờ vào gương mặt của mình mà mơ mơ hồ hồ ký hợp đồng với một công ty giải trí, nằm trong tuyến 18 và không ai biết đến cậu.

Nguyên nhân từ hôn của ngôi sao Alpha mới nổi là: "Xin lỗi, tôi cần một người bạn đời có thể đồng hành với sự nghiệp của tôi, chứ không phải chỉ là người đến gần tôi để tận hưởng sự nổi tiếng của tôi."

Nhưng ngay sau khi bị từ chối, Ôn Miểu Miểu đã được sắp xếp tham gia một chương trình thực tế lãng mạn. Mục đích là muốn cho cậu xào CP nhưng bạn diễn của cậu là một Alpha đỉnh cấp, được biết đến với việc chưa bao giờ có các tin đồn về tình ái và không gần gũi với các Omega - ảnh đế Tịch Mộ Yên.
- --------
Tịch Mộ Yên, trong một cuộc phỏng vấn, đã được hỏi: "Nếu có một ngày phải tham gia một chương trình hẹn hò, anh mong muốn Omega trong đội của mình là kiểu người như thế nào?"

Với vẻ mặt thâm thúy, khóe môi của alpha đỉnh cấp hơi nhếch lên, không do dự trả lời bằng tám chữ: "AO bình đẳng, độc lập tự chủ."

Ý như lời —— tự quản lý bản thân mình tốt, đừng tạo thêm phiền toá cho tôi.

Ôn Miểu Miểu rất chú ý mà nghe theo lời khuyên của Tịch ảnh đế, nhưng không biết sao chuẩn mực của Tịch ảnh đế lại hoàn toàn khác với lúc hắn nói kia —

Khi Ôn Miểu Miểu không cẩn thận ngã, đầu gối bị đau đến mức nước mắt lưng tròng trong hốc mắt, cậu vẫn cố gắng chịu đựng và tự xử lý vết thương. Ngay lúc đó, một bàn tay lớn với cơ bắp rõ ràng nhẹ nhàng lấy chai rượu sát trùng từ tay cậu, hành động nhẹ nhàng và trân trọng. Chủ sở hữu của bàn tay đó cười và nói: "Bé mít ướt, nếu đau thì cắn anh." 

Leo núi quá mệt mỏi, Ôn Miểu Miểu không còn sức, hai chân trắng nõn thon dài đều run lên. Nhưng cậu vẫn cố gắng cắn chặt môi mà kiên trì. Ngay lúc đó, một người đàn ông cao lớn và điển trai đi lại gần bên tai cậu và cười nhẹ: "Đừng cố quá, để anh cõng em." 

—— Như mong đợi, hắn nhìn thấy vành tai của Ôn Miểu Miểu đỏ bừng lên, Alpha ngồi xổm trước mặt cậu cảm thấy mãn nguyện.

Thậm chí khi kỳ phát tình tới, hương nho lan tỏa khắp phòng, đôi mắt xinh đẹp của Ôn Miểu Miểu đượm vẻ mê ly, gương mặt trắng nõn của cậu ửng hồng nhưng vẫn run rẩy đưa tay phải tự tiêm thuốc ức chế. Ngay sau đó, màn ảnh chợt tối sầm, một thân hình cao lớn bao trùm lấy cậu, cổ sau của Ôn Miểu Miểu bị ngậm chặt, giọng nói trầm khàn của Alpha chứa đầy sự áp bức không thể kìm chế: "Em không thích mùi hương của anh, hay là nghĩ rằng anh không đủ tốt hửm?"

Vành tai của Ôn Miểu Miểu đỏ ửng: Không phải là không muốn gây thêm phiền phức cho anh sao QAQ!
Các fan: Anh Tịch mẫu mực của chúng ta bị ai đánh tráo rồi à!!!

- -

Các fan lúc ban đầu: "Hồ ly tinh này không được cọ nhiệt độ của anh trai chúng tôi!"

Các fan sau này: "Ôi ôi, vợ ngoan quá, mềm mại quá, hát cũng hay nữa, đây là đánh đàn piano sao, không, đây là đánh vào trái tim tôi rồi! Khiêu vũ mà eo còn dẻo thế này! Vợ còn biết làm bánh ngọt đáng yêu nữa! Tịch ảnh đế có được không, không thì để tôi tới!"

Sau khi Ôn Miểu Miểu nổi tiếng, Alpha trước đó từ chối lời cầu hôn của cậu tìm đến: "Miểu Miểu, anh nghĩ rằng chúng ta từ ngoại hình đến tin tức tố và sự nghiệp đều rất xứng đôi, khi nào chúng ta kết hôn đây?"

Ôn Miểu Miểu mặc một chiếc áo sơ mi rộng, hai chân dài trắng nõn lộ ra, khắp người tỏa ra mùi Brandy nồng đậm, chưa kịp nói gì đã bị Alpha phía sau ôm chặt vào lòng giấu đi.

"Ngày mai là hôn lễ của tôi và Miểu Miểu." Tịch Mộ Yên nhìn xuống đối phương, lạnh lùng nói: "Mong cậu hãy sắp xếp kín lịch trình, ngàn vạn lần đừng xuất hiện làm chướng mắt Miểu Miểu nhà tôi."

【 Ôn Miểu Miểu từng yêu một vì sao xa xôi, tưởng rằng mong muốn ấy mãi mãi không thể thành hiện thực, không ngờ rằng ngôi sao đó vốn dĩ vì cậu mà toả sáng. 】
Xuyên Sai Thư Ta Không Ngừng Nỗ Lực

Xuyên Sai Thư Ta Không Ngừng Nỗ Lực

Hoàn thành
1
Tác Giả: Nam Mộc Hữu Lâm
Nhan Như Tinh xuyên qua sách, nhập vào thế thân (trùng tên cô) trong một tác phẩm cẩu huyết ngược luyến tàn tâm nhưng cuối truyện HE. Trong truyện, nam nữ chính cưới trước yêu sau, trong quá trình đó trải qua đủ thứ drama cẩu huyết như hiểu lầm, giải thích, bị đâm xe, thế thân, truyền máu cho bạch nguyệt quang, v.v cuối cùng nữ chính bại liệt nằm liệt giường thành người thực vật, nam chính sau khi tỉnh ngộ thì toàn tâm toàn ý chăm sóc cho nữ chính. Và nhân vật chính của chúng ta xuyên đúng vào thời khắc này, chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo?

Thật khéo, nữ chủ tên là Nhan Như Tinh.

Nhan như tinh:…… Nà Ní?

Càng quá đáng hơn là, cốt truyện đã đại kết cục, nữ chủ bị bại liệt trên giường.

Nhan Như Tinh: WTF??? ╭∩╮(︶ε︶*)

[ Đinh, hệ thống đã online, muốn báo thù sao? Muốn vả mặt sao? Muốn đứng lên sao? Chỉ cần ngươi muốn, sảng văn nữ chủ tiếp theo chính là ngươi. ]

Nhan Như Tinh: Ta Không muốn?

[ Nhiệm vụ một: Chửi tên nam nhân trước mặt một cách sảng khoái đi, tốt nhất làm thật một chút. ]

Nhưng mà Nhan Như Tinh nhìn anh bưng chén, vẻ mặt ôn nhu kêu cô ăn cơm.

Sao ta lại phải mắng anh chứ?

Anh làm cô bại liệt như này? Hầu hạ cô không phải là đúng sao?

Vì thế Nhan Như Tinh nằm yên, thưởng thức một chút, hôm nay muốn ăn hải sản, ngày mai muốn ăn anh đào nhập khẩu nước ngoài, cuối cùng chỉ huy anh ôm cô đi ra ngoài phơi nắng.
[Bhtt][fairy Tail] Thiết Lập Lại Sự Sống

[Bhtt][fairy Tail] Thiết Lập Lại Sự Sống

Hoàn thành
1
Tác Giả: Esther.Nguyễn
Thể Loại: Hài Hước Khác

Bạn đang đọc truyện [BHTT][Fairy Tail] Thiết Lập lại Sự Sống của tác giả Esther.Nguyễn. Trong một thị trấn nhỏ ở gần đó, cô đi tới một cửa hàng nhỏ kêu một vài món ăn nhưng khi đi vô thì đã có rất nhiều người ăn ở đó tính tiền đi về hết, bên trong trống không chỉ còn mình cô và một vài phục vụ đang rung rãi cô gọi một vài món kéo mặt mạ quỷ màu đen ra và ăn ngấu nghiến dường như cô đã không ăn từ lâu rồi khoảng 3 tháng trước cứ tiếp tục ăn và ăn đến khi nào no cô mới tính tiền cô cầm mặt mạ lên đeo lại mặc lại chỗ áo màu đen che kính mít từ cổ xuống chân còn đầu thì đã có mặt mạ, định đi ra ngoài thì cô chợt ngưng người khi nghe về một chỗ nào đó có hội Fairy tail gì đó đã nhận nhiệm vụ Bắt cướp Devon và họ đã phá hủy thêm 7 ngôi nhà.


Rồi một vài người gần đó cảm nhận luồng gì đó thì bất giác quay ra sau thì thấy cô liền chạy cô định hỏi họ chỗ đó là chỗ nào nhưng có vẻ không được rồi. Đi tới đâu những người dân ở đó đều đóng cửa lại cô càng không có cơ hội để hỏi, khi đi ra khỏi thị trấn cô đi một khoảng thì thấy một người già đang đi trên tuyết cô liền bắt chuyện hỏi. "...Ông ơi..." tiếng nói hơi khàn vì lâu ngày cô không nói. "Hả?" Người già ấy đã đáp lại vì không thể nhìn rõ nên ông đáp thử. Hình như là nữ. "...Ông có biết hội Fairy Tail đang ở đâu không?.." Giọng cô mặc dù khàn cô vẫn cố nói nhỏ nhưng ông già ấy vẫn nghe được.



Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như và .

Sau Khi Rửa Sạch Oan Khiên

Sau Khi Rửa Sạch Oan Khiên

Hoàn thành
155
Tác Giả: Nhất Tùng Âm
Nhân vật chính: Tương Trọng Kính x Cố Tòng Nhứ (Cố Canh Ba)

Văn án:

Tương Trọng Kính có tướng mạo nổi bật hơn người, vung một kiếm chấn động Cửu Châu.

Một lần trong bí cảnh, hắn vì cứu đám bạch nhãn lang mà lấy thân mạo hiểm phong ấn đại ác long, thế nhưng lại bị vu khống đến nỗi thanh danh mất sạch, tu vi tan hết, bị nhốt trong một cái quan tài ở bí cảnh mặc tự sinh tự diệt.

Sáu mươi năm sau, bí cảnh mở ra thêm lần nữa.

Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy mặt trời, Tương Trọng Kính kích động đẩy nắp quan tài ra!!

Đám bạch nhãn lang năm đó nay đã trở thành đại lão đang đồng loạt đứng bên ngoài quan tài, nhìn hắn với ánh mắt đau đớn lẫn hối hận.

Tương Trọng Kính: “…”

Quấy rầy, cáo từ.

Nắp quan tài từ từ đậy lại.

Các đại lão: “…”

Tương Trọng Kính không biết là sự việc của sáu mươi năm trước đã sáng tỏ, oan khiên của hắn đã được rửa sạch.

***

Tương Trọng Kính phong ấn ác long trong linh thể, tính tình ác long kiêu căng khó thuần, uy nghiêm nói: “Nếu có một ngày ta phá vỡ được phong ấn, sẽ lập tức một hớp ăn sạch ngươi.”

Tương Trọng Kính không hề sợ hãi, quen miệng buông lời cợt nhả: “Ngươi nói ăn là ăn cái nào? Có phải là ăn theo kiểu song tu… Chậc, rồng dâm.”

Ác long: “…”

Họa từ miệng mà ra, đến một ngày nọ, rốt cuộc Tương Trọng Kính cũng gặp báo ứng, ác long thành công phá vỡ phóng ấn lấy lại tự do.

Tương Trọng Kính: “…”
Xuyên Không Trở Thành Thái Giám Của Hoàng Đế

Xuyên Không Trở Thành Thái Giám Của Hoàng Đế

Đang cập nhật
1
Tác Giả: Shin Sinnie

Bạn đang đọc truyện Xuyên Không Trở Thành Thái Giám Của Hoàng Đế của tác giả Shin Sinnie.


Tên là Tề La năm nay 20 tuổi, sinh ra ở xx, lớn lên tại xx , gia đình nghèo khó đến mức không thể nào nghèo khó hơn, cậu sống cùng với bà và mẹ của mình , cha của cậu đã không còn khi cậu chỉ mới 2 tuổi, đến năm 7 tuổi cậu bé Tề La lại không có bà và mẹ bên cạnh nữa , không có người lớn bên cạnh và chăm sóc nên Tề La lang thang mãi , đôi lúc có người thấy thương xót cho cậu bé ấy mà cho cậu chút ít đồ ăn , cũng có ngày không ai cho cậu bất cứ thứ gì để cậu phải đói đến khóc cũng không thể ..

Sau đó thì may mắn làm sao cậu được một ông lão làm đồ đất nhặt về , cậu cứ vậy mà phụ việc cho ông tiền công thì rất ít ỏi nhưng bù lại ông cho cậu ăn cơm rất nhiều , làm cùng ông đến năm 10 tuổi thì Tề La đã được một bà dì giúp đỡ đưa vào trong hoàng cung.


Nếu yêu thích truyện , bạn có thể đọc thêm hay .

Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Đến Hải Đảo

Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Đến Hải Đảo

Đang cập nhật
1
Tác giả: Thập Nhị Nguyệt Bất Lãnh

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Trọng Sinh, HE, Hài Hước, Gia Đình, Chữa Lành, Xuyên Không, Điền Văn

Team dịch: Over the moon

Giới thiệu

Vô tình xuyên không, Đỗ Minh Nguyệt trở thành một cô gái tội nghiệp bị sảy thai vào những năm 1970, xinh đẹp là vậy nhưng cuộc sống lại không mấy tốt đẹp.

Trước đây, cha mẹ nuôi của cô vốn ưu ái con trai hơn con gái nên luôn đánh đập, mắng mỏ cô, còn lên kế hoạch bán cô đi để con trai của họ có được sự nghiệp mới. Sau này, chồng sắp cưới của cô lại là một kẻ tham lam xấu xa, ép buộc cô đủ thứ.

Phía trước có sói, phía sau có hổ, không thể xui xẻo hơn được. Nhưng trước khi xuyên không Đỗ Minh Nguyệt vốn sống một mình trong xã hội, liền nghĩ đây không phải là chuyện gì to tát hết!

Đối mặt với cha mẹ nuôi: ban ngày giả ốm không làm việc nhà, ban đêm trộm đồ để chuẩn bị bỏ trốn.

Đối mặt với vị hôn phu cặn bã: Anh à, bề ngoài anh rất tốt bụng nhưng thực ra anh chỉ giỏi diễn kịch thôi.

Tưởng rằng khi về quê cuộc sống sẽ rất khó khăn nhưng hóa ra cha cô là lữ đoàn trưởng, mẹ làm việc ở xã, trong nhà có hai anh trai và một em trai vô cùng yêu thương chị em gái!

Đỗ Minh Nguyệt đột nhiên từ một hầu gái trở thành một công chúa nhỏ. Không lâu sau những ngày hạnh phúc, cô chợt biết mình có một hôn phu vẫn đang ở xa trên đảo?

Cha mẹ rơi vào tình thế khó xử: Không muốn đi thì quên đi...

Đỗ Minh Nguyệt lập tức nói: Có!

Hòn đảo này đã bảy mươi năm chưa được khai thác, dồi dào sản vật và khoáng vật. Những gì người khác coi là "vùng đất hoang" thực chất lại là nơi Đỗ Minh Nguyệt coi là thiên đường của người sành ăn!

Cua cay, cá kho, tôm hấp và nghêu tỏi!

Hải đảo, cô ấy tới đây!

Một câu giới thiệu: Kiếm thật nhiều tiền trên hòn đảo xinh đẹp!